COPY MỐI TÌNH ĐẦU - Trang 148

“Được, vậy anh không tiễn em nữa, bye bye!”. Trần Mạnh Lễ đáp.

Khi cả ba vừa bước xuống hầm đỗ xe, Tiểu Thất bỗng dừng lại, nói với

Hàn Tú: “Bây giờ đã là mười một rưỡi rồi, tôi muốn đi phơi nắng một lúc.”

Tiểu Lưu không rõ sự tình, nghe thấy thế thì trợn tròn mắt, nhìn Tiểu

Thất đầy kinh ngạc: “Này Tiểu Thất, vì sao anh phải đi phơi nắng chứ?”

Hàn Tú đang đưa tay lên vuốt trán, ngay lúc Tiểu Thất định giải thích lý

do, cô liền kéo anh lại, thì thầm: “Đầu óc anh có vấn đề, một mình tôi biết
là đủ rồi, có nhất thiết phải để mọi người biết rõ không?”

Hàn Tú không hề kì thị người đầu óc có vấn đề, nhưng cô không muốn

thanh danh của mình bị ảnh hưởng khi chuyện này bị lộ ra. Cô không thể để
các dì, các thím trước nay nhất nhất tôn trọng mình biết rằng cô lợi dụng sự
ngây ngô của Tiểu Thất để trục lợi được. Hình ảnh Hàn tổng oai nghiêm
trong mắt tất cả nhân viên dù thế nào đi chăng nữa cũng phải được bảo
toàn.

Nghĩ thế, cô bèn nói với Tiểu Lưu: “Ý của anh ấy là, chút nữa khi lên

xe, anh ấy sẽ ngồi ghế trước, để cô ngồi ghế sau, như vậy thì ánh nắng sẽ
không chiếu vào người cô được.”

Tiểu Lưu vô cùng cảm kích: “Tiểu Thất, anh là một quý ông đích thực.

Vậy tôi không khách khí nữa nhé!”. Nói rồi cô ấy lập tức ngồi vào ghế sau.

Lại một trái tim thiếu nữ thuần khiết bị đánh cắp!

“Anh ngồi ở ghế bên cạnh tay lái nhé! Cẩn thận không tí nữa bị nắng

chiếu cho rát da đấy!”. Hàn Tú nói khẽ rồi ngồi vào ghế trước.

Tiểu Thất ngây người nhìn cô. Liệu anh có nên hiểu câu nói “Cẩn thận

không tí nữa bị nắng chiếu cho rát da đấy!” của Hàn Tú theo nghĩa cô đang
quan tâm đến anh không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.