COPY MỐI TÌNH ĐẦU - Trang 179

Hàn Tú được, có lẽ qua một thời gian nữa, khi đã nghe ngóng được tin tức
về giáo sư Trương, anh sẽ rời khỏi đây.

Hàn Tú cảm thấy rất kinh ngạc, giọng điệu của Tiểu Thất không giống

như đang nói đùa, lại càng không phải muốn gây rối, ngược lại, cô có cảm
giác anh đang coi chỗ ở của cô là một nơi trú ẩn. Hình như anh đang trốn
tránh cái gì đó.

“Tiểu Thất...”. Đây là lần đầu tiên Hàn Tú gọi anh bằng cái tên này, tuy

có chút không quen nhưng không hiểu sao lại thấy rất thân thiết. “Lẽ nào
anh đã nhớ ra việc gì? Nếu có gì khó khăn, anh cứ nói với tôi!”. Tuy rằng
trước đây, cô từng rất căm hận anh, nhưng theo tháng năm, sự căm hận ấy
đã dần phai nhạt.

“Không có khó khăn nào cả”. Tiểu Thất đáp. Khó khăn duy nhất của anh

chính là tìm một chỗ ẩn thân. “Cô đồng ý với tôi chứ?”

Hàn Tú mím chặt môi, im lặng một lúc rồi thở dài: “Tôi đồng ý, anh

muốn ở đây đến bao giờ cũng được. Chỉ cần trước khi ra đi, anh nói với tôi
một tiếng thôi.”

“Cảm ơn cô.”

Hàn Tú nhìn thật kĩ khuôn mặt anh với hi vọng có thể tìm ra biểu hiện

nào đó chứng minh rằng anh đang giấu giếm điều gì. Anh của bây giờ và
anh của mấy năm trước như hai con người hoàn toàn khác nhau. Cô không
nhận thấy cứ điểm tương đồng nào giữa họ, từ ngữ điệu, cách nói chuyện
cho tới thói quen, tính cách. Nếu không phải vì hình dáng của anh vẫn như
xưa thì có lẽ Hàn Tú sẽ không khỏi hoảng hốt mà tưởng rằng người đang
đứng trước mặt cô hiện giờ là một người khác, một con người hoàn toàn xa
lạ.

Mấy ngày hôm nay, trong đầu Hàn Tú thường xuất hiện một mối nghi

hoặc. Lẽ nào mọi chuyện lại xảy ra giống như những tình tiết trong bộ phim

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.