COPY MỐI TÌNH ĐẦU - Trang 196

một tiếng, cô mới lấy lại được hồn phách.

Thẹn thùng quay đầu về phía khác, Hàn Tú mím chặt môi, nói: “Anh lại

muốn giở trò đồi bại hả? Anh quên mất qui định khi ở đây rồi phải không?
Điều đầu tiên là cấm ăn mặc thiếu vải, giở trò lưu manh.”

“Không phải cô nói sẽ bôi thuốc giúp tôi sao?”

Phải rồi! Mặc áo thì làm sao mà bôi thuốc được chứ? Một lời giải thích

hết sức hợp tình hợp lý, được nói bằng một ngữ điệu vô cùng bình thản mà
lại khiến cô cảm thấy lỗ tai mình như bị ai đó chọc thẳng vào!

Hàn Tú không nói nên lời. Đúng là “đầu óc ngu si, tứ chi phát triển”!

Nghe cô bảo sẽ bôi thuốc cho, con người đơn giản đó liền không nói năng
gì, chạy ngay đi tắm. Xem ra Hàn Tú đã bị hạ gục triệt để bởi lối tư duy
thẳng băng của anh mất rồi!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.