COPY MỐI TÌNH ĐẦU - Trang 208

dám trao lại trái tim cho kẻ đó nên đành phải trốn tránh cho đến khi nào anh
ấy ra đi mới thôi.”

Từng câu từng chữ của Sam Sam giống như một chiếc chìa khóa đã

được bôi trơn dầu, nhanh chóng mở toang cánh cửa trái tim đã phong kín
nhiều năm của Hàn Tú

Cô nuốt nước miếng, nhất quyết không chịu thừa nhận mà cố cãi: “May

mà cậu còn nhớ chuyện bốn năm trước. Không phải là mình không dám mà
là mình chẳng thể trao trái tim cho bất cứ ai nữa. Một cô gái đã hao phí hết
tuổi thanh xuân tươi đẹp bên một người đàn ông để rồi chỉ nhận được bẽ
bàng, thiệt thòi, cậu bảo người đó có nên ngốc nghếch một lần nữa, đánh
cược thêm một lần nữa, chịu thiệt thêm một lần nữa không?”

Nếu lại đánh mất trái tim thì cô phải làm thế nào để tìm lại đây? Dù hiện

tại, Đường Trạch Tề chưa nhớ mọi việc trước kia nhưng biết đâu, sẽ có một
ngày, đột nhiên anh nhớ ra tất cả thì sao? Hẳn là sẽ lại giống như trước, anh
sẽ mỉm cười và nói với cô rằng: “Hàn Tú, em đã yêu anh thật lòng. Có lẽ
em sinh ra trên đời là vì anh, cả cuộc đời này em chẳng thể nào trốn tránh
được đâu!”, để rồi sau đó, lại bỏ rơi cô và đi theo một bóng hồng khác. Nếu
cô chấp nhận tiếp tục mà mọi chuyện vẫn y như trước đây thì chắc chắn lần
này, cô sẽ suy sụp đến mức muốn giết người. Mới chỉ nghĩ đến đã thấy kết
quả hiển nhiên ra đó, bởi vậy, trừ phi bị đầu óc cô bị sét đánh phải, còn
không, trong cả cuộc đời này, cô sẽ không bao giờ yêu anh thêm một lần
nữa.

“Cậu đúng là con vịt đáng chết, chỉ giỏi cứng miệng. Đường Trạch Tề

bây giờ hoàn toàn khác ngày xưa. Huống hồ, chính cậu nói rằng vụ bắt gian
phu dâm phụ trên giường bốn năm trước có thể là do người ta giăng bẫy rồi
dụ cậu nhảy vào. Chẳng phải mấy chuyện trên phim ảnh và tiểu thuyết đều
như vậy sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.