COPY MỐI TÌNH ĐẦU - Trang 216

không thể để không khí trầm lắng thế này được, nghĩ vậy, Hàn Tú bèn cầm
ly nước lạnh ở trước mặt lên và nói: “Cảm ơn anh vì lần trước đã giải vây
cho tôi.”

Trần Mạnh Lễ lắc nhẹ ly nước lạnh, nở một nụ cười đẹp mê hồn: “Anh

đang chờ xem lúc nào em sẽ chủ động nói chuyện với anh, cuối cùng cũng
đợi được, có điều ngay vào lúc anh đang hân hoan hi vọng em nói những lời
thân mật thì mọi nhiệt thành trong anh lại bị dội một gáo nước lạnh bởi câu
nói hết sức khách sáo của em.”

“Hả?”. Hàn Tú cảm thấy đầu mình đang bốc khói đen ngòm. “Trước

giờ, tôi hoàn toàn không biết anh cũng là một người yêu phim ảnh đấy!”

Trần Mạnh Lễ bật cười: “Trêu em tí cho vui thôi! Thỉnh thoảng nói năng

hoa mĩ như trong phim một chút cho thoải mái, yêu đời hơn.”

“Hừm! Lẽ nào bây giờ, anh cảm thấy cuộc sống không tốt đẹp sao?”.

Hàn Tú nhìn anh đầy nghi ngờ.

Không khí bỗng chốc trở nên vui vẻ hơn trước rất nhiều. Mỗi lần có Hàn

Tú ở bên cạnh, Trần Mạnh Lễ đều cảm thấy vô cùng thư thái trong lòng.

Không lâu sau, món ăn được đưa lên, hai người vừa ăn vừa nói chuyện

rôm rả.

EC là một công ty sản xuất, phân phối đồ nội thất có quy mô khá lớn,

chủ yếu nhắm vào thị trường Âu Mỹ. Trần Mạnh Lễ vốn rất thích thiết kế
đồ chơi, nhưng mấy năm trước đã bị bố ép học ngành tài chính khô khan, vì
Trần lão tiên sinh cho rằng chỉ có nắm rõ tình hình tài chính của công ty thì
mới có thể đưa ra những quyết định vào sách lược chuẩn xác tuyệt đối.

“Cho em xem bản vẽ của anh này!”. Trần Mạnh Lễ đưa một tập giấy cho

Hàn Tú. “Đây đều là những con búp bê do đích thân anh thiết kế đó!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.