COPY MỐI TÌNH ĐẦU - Trang 217

Nhìn những con búp bê đầu to được vẽ nắn nót từng nét bằng bút chì,

Hàn Tú vô cùng ngạc nhiên. Bản thiết kế của anh rất tuyệt, mấy con búp bê
này tuy hình dáng hơi kì lạ nhưng trông rất đáng yêu. Chúng vừa mang
phong cách Âu Mỹ vừa có màu sắc Trung Hoa, trong số đó, có một con búp
bê được tạo hình như đạo sĩ Võ Đang, khiến cô rất thích thú.

“Nhà thiết kế Trần à, anh thực sự rất tài hoa đó!”. Cô tán dương anh một

cách chân thành.

“Cảm ơn em. Thực ra, anh rất muốn biến những bản thiết kế này thành

các sản phẩm thật, sản xuất chúng theo dây chuyền luôn.”

“Anh có thể đưa những bản thiết kế này cho bố anh xem mà! Hiện nay,

cách trang trí nhà cửa không còn đơn giản như trước kia nữa, bổ sung thêm
những thứ ngộ nghĩnh như thế này không phải là một ý kiến tệ đâu.”

Trần Mạnh Lễ lắc đầu đầy tiếc nuối: “Bố anh không thích anh làm thiết

kế. Nhiều năm trước, khi thấy anh vẽ những bức hình này ở nhà, ông đã tức
tới mức đập nát cả máy tính. Ông cho rằng anh không có chí tiến thủ, cả
ngày chỉ biết đắm mình vào mấy thứ vớ vẩn.”

“Cá nhân tôi thấy những con búp bê này vô cùng dễ thương, cả trẻ con

lẫn người lớn đều sẽ rất thích chúng. Hay anh đem những bản thiết kế này
đến các công ty sản xuất đồ chơi xem sao? Giấu bố anh làm thử đi!”

“Thôi bỏ đi, có lẽ anh chỉ nên coi đó là sở thích thì hơn. Tặng mấy bức

này cho em đấy!”. Trần Mạnh Lễ nói.

Hàn Tú ngây người ra: “Tặng cho tôi sao?”

“Ừ.”

“Anh tặng cho tôi rồi, nếu sau này, tôi đưa chúng cho một công ty đồ

chơi nào đó sản xuất thì bao nhiêu tiền kiếm được, tôi sẽ nuốt trọn đấy!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.