COPY MỐI TÌNH ĐẦU - Trang 246

“Hả? Không có gì! Cô nói gì cơ?”. Bây giờ, Tiểu Thất mới lấy lại được

thần trí, hấp tấp hỏi lại.

“Tôi nói là anh có cảm thấy chiếc ô tô Toyota mày đen đằng sau vẫn

luôn theo sát chúng ta không. Lúc mới ra khỏi công ty, tôi đã nhìn thấy
chiếc ô tô này rồi. Tôi còn cố tình nhường đường cho nó nữa, vậy mà không
ngờ nó theo chúng ta tới tận đây. Chắc mọi chuyện không trùng hợp đến
mức đấy đâu nhỉ?”

Tiểu Thất không quay đầu lại nhìn chiếc xe Toyota màu đen mà Hàn Tú

đang nhắc đến, anh chỉ quan sát qua gương chiếu hậu. Ngay khi rời khỏi
công ty chưa được bao xa, anh đã phát hiện chiếc xe này đang theo dõi
mình. Trong đầu anh bất giác hiện lên một suy đoán vô cùng đáng sợ!

Tiểu Thất ngồi thẳng người lên, thái độ vô cùng nghiêm túc nói với Hàn

Tú: “Có lẽ là do trùng hợp thôi. Cô cứ lái xe cho thật tốt là được rồi. Không
có gì đâu.”

“Cũng có thể là do tôi đã nghiêm trọng hóa vấn đề”. Hàn Tú gật gật đầu.

Từng chiếc, từng chiếc ô tô nối đuôi nhau tiến vào bãi đỗ, chẳng bao đã

đến lượt xe của Hàn Tú. Đến tầng đỗ xe thứ hai, cô tìm được chỗ trống, từ
từ lái xe tới đó, sau đó tắt máy, cầm theo chiếc túi xách của mình rồi bước
xuống xe. Cô còn chưa kịp nhìn ngó gì thì đã bị ai đó kéo về phía sau. Cô
quay đầu lại, thì ra là Tiểu Thất. Anh đã ra khỏi xe từ lúc nào, vẻ mặt đang
rất cau có.

“Anh làm sao thế?”. Hàn Tú vừa nói vừa dứt thì Tiểu Thất đã kéo mạnh

cô vào lòng mình. Đôi tay anh giữ chặt hai bên má cô, ép cô nhìn vào đôi
mắt đen láy, sâu thẳm của anh.

“Trên mặt cô có thứ gì đó, để tôi thổi giúp cho. Nhắm mắt lại!”. Giọng

anh trầm trầm, dịu nhẹ như làn gió, đầy mê lực.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.