COPY MỐI TÌNH ĐẦU - Trang 276

Cô mỉm cười, thích thú nhìn bộ dạng xấu hổ, thẹn thùng, đỏ mặt tía tai

của anh.

Hàn Tú và Tiểu Thất là một đôi “về đích” cuối cùng, tất cả mọi người

đều nhìn họ với ánh mắt vừa ngưỡng mộ vừa ghen tị. Sam Sam lém lỉnh:
“Coi kìa, mới nhìn sơ sơ đã biết hai người vừa kéo nhau lên núi “dã chiến”
rồi.”

“Dã chiến cái đầu cậu ấy, suốt ngày chỉ tơ tưởng đến mấy chuyện đó

thôi!”. Hàn Tú cốc cho Sam Sam một cái rồi ngồi vào bàn.

Lạc Tuấn Nam hét lớn: “Mọi người đều lớn cả rồi mà, các đồng chí

không cần tỏ ra ngại ngùng như thế đâu! Nào nào, mau lại đây, cùng làm
một chén rượu đã, những chuyện sau đó thì tùy ý các vị, thích vào phòng thì
cứ vào phòng, thích dã chiến thì tiếp tục dã chiến!”

Chú Triệu mang lên một đĩa tôm, cười tít mắt, nói: “Không biết sơn hào

hải vị ở thành phố các cô các cậu thế nào, chứ nơi nông thôn hẻo lánh của
chúng tôi chỉ có món đặc sản này thôi. Còn đây là rượu thuốc do nhà tôi tự
ủ đấy!”

Lý Soái – bạn của Lạc Tuấn Nam hào hứng hưởng ứng ngay lập tức:

“Chắc chắn chúng ta phải uống bình rượu này rồi, bổ âm tráng dương, đàn
ông chúng ta nhất định phải bồi bổ, nhất định phải bồi bổ”. Anh chàng vừa
nói vừa rót cho mỗi người một chén.

Mọi người cười ầm ĩ cả lên, tranh nhau gắp tôm, nhấp rượu.

Hàn Tú ngăn cản Tiểu Thất, bảo anh uống ít rượu thôi, nhưng anh cười

cười, lắc đầu nói sẽ không sao. Những người khác thấy thế bèn không
ngừng chúc tụng, luôn tay rót hết ly này đến ly khác cho Tiểu Thất khiến
Hàn Tú xót xa, uống thay anh không ít. Cuối cùng, trong khi anh vẫn tỉnh
táo như thường thì cô lại say mèm, ngủ gục trong lòng anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.