COPY MỐI TÌNH ĐẦU - Trang 386

được, nếu đã có duyên mà không có phận thì cuối cùng, vẫn chỉ có thể lướt
qua cuộc đời nhau mà thôi. Đừng giữ quá nhiều tâm sự trong lòng, tốt hơn
hết là nói ra tất cả vì biết đâu khi nói ra rồi, khúc mắc đó sẽ được tháo gỡ
thì sao?” Trần Mạnh Lễ điềm đạm nói.

“Mạnh Lễ, cảm ơn anh… Tôi biết mình nên làm gì rồi, cảm ơn anh

nhiều lắm!”

“Cảm ơn cái gì chứ? Em đúng là một nha đầu ngốc nghếch! Anh vốn

không mấy cam tâm, luôn tự hỏi rằng rõ ràng anh là một người đàn ông tốt,
khôi ngô, tuấn tú, giàu tình cảm thì thua anh ta ở điểm nào chứ? Nhưng sau
khi những lời nói vừa rồi của anh ta, anh tình nguyện chịu thua. Anh không
biết làm ra mĩ phẩm mà chỉ biết mua mĩ phẩm cho bạn gái mình mà thôi”.
Trần Mạnh Lễ nói đùa.

Hàn Tú mím chặt môi, nhìn anh, không biết nên khóc hay nên cười nữa.

“Được rồi, anh biết em đang muốn gặp anh ta. Em đi đi! Muốn gọi điện

thoại thì mau gọi đi!”

“Xin lỗi anh, tôi phải đi trước đây. Tối nay, thực sự cảm ơn anh rất

nhiều. Lần sau, tôi sẽ mời anh một bữa ra trò”. Nói xong, Hàn Tú không
kìm được mà lại bật khóc.

“Ây da, em đi đi, đi mau lên! Anh biết tại sao anh ta lại bảo là sợ nhìn

thấy em khóc rồi, anh cũng đang phát khiếp lên đây.”

“Ừm, vậy chào anh!”

“Thượng lộ bình an!”

(3)

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.