COPY MỐI TÌNH ĐẦU - Trang 385

nhìn thấy cô đau đớn tan nát cõi lòng thì cho anh trở về, dịu dàng ghép lại
trái tim đã vỡ thành trăm mảnh?

Xét cho cùng, anh có thực sự yêu cô hay không? Nếu yêu cô thì sao còn

phản bội cô? Nếu không yêu, tại sao anh lại kể chuyện của hai người trước
mặt bao nhiêu người với vẻ mặt chân thành, chung tình đến thế? Vì sao khi
cô tưởng anh đã xảy ra chuyện chẳng lành, đi khắp nơi tìm kiếm, anh không
hề xuất hiện cơ chứ?

Tại sao???

Hàn Tú gục mặt xuống, nước mắt tuôn dài trên má. Cô phải làm gì bây

giờ? Ông trời muốn cô phải làm thế nào đây?

“Hàn Tú, em…”. Thấy Hàn Tú ôm lấy miệng, khóc nấc lên từng tiếng,

Trần Mạnh Lễ vội rút chiếc khăn tay từ trong túi ra, đưa cho cô. “Em đừng
để ý đến mấy lời nói linh tinh của người ngoài cuộc! Họ không biết rõ nội
tình nên hay kết luận võ đoán lắm.”

“Không sao, tôi không sao”. Hàn Tú nhận lấy chiếc khăn, lau đôi mắt

ướt, không ngừng lắc đầu.

“Có cần anh đưa em về không? Để em về nhà một mình, anh thực sự

không thấy yên tâm chút nào.”

“Tôi không sao đâu, không sao thật mà”. Hàn Tú lại lắc đầu, hít sâu vài

hơi rồi ngước đôi mắt đỏ hoe lên nhìn anh, dần dần bình tĩnh lại.

“Anh không biết giữa em và anh ta đã xảy ra chuyện gì, song anh cảm

thấy gần đây, em không được vui vẻ cho lắm. Lúc nãy, khi chúng ta ngồi
uống cà phê trong Starbucks, tuy em vẫn nói chuyện với anh nhưng hình
như tâm hồn em đang phiêu du ở chân trời nào ấy. Anh quen em chưa lâu
nhưng cũng đủ để biết rằng em là một người con gái rất kiên cường. Có
điều, trong chuyện tình cảm, chúng ta không thể cứng cỏi, mạnh mẽ mãi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.