COPY MỐI TÌNH ĐẦU - Trang 46

Bình thường, con đường số năm có bốn người canh gác nhưng vừa nãy,

giáo sư nói hôm nay chỉ có hai người rốt cuộc là đã xảy ra chuyện trọng đại
gì nhỉ?

Trên đường, 074 thấy mấy nhân viên lạ mặt đang chuyên tâm nói

chuyện, hình như họ không phát hiện ra người mặc chiếc áo blouse dài
giống họ vừa chạy vụt qua có gì khác biệt. Anh cúi đầu, càng chạy nhanh
hơn, qua được hàng loạt nhân viên giám sát, cuối cùng đã nhìn thấy đường
số năm ở ngay trước mặt.

Đúng như những gì giáo sư nói, hôm nay chỉ có hai người canh giữ cửa

số năm thôi.

Anh cầm chặt trong tay ông tiêm gây mê, chợt thấy đau nhói trong lồng

ngực. Ngày qua ngày, anh đều thấp thỏm chờ đợi giây phút giáo sư Trương
tự tay chích thuốc gây mê vào người anh, chờ đợi giáo sư lấy toàn bộ nội
tạng trong người anh ra, chờ đợi cái ngày anh bị đông lạnh mà chết…

Anh đã chuẩn bị tinh thần để đón nhận tất cả rồi, cuối cùng cùng đến

ngày hôm nay, giáo sư đã mang thuốc mê đến chỗ anh, nhưng 074 không
ngờ rằng thứ mà giáo sư trao cho anh không phải là cái chết mà là một cơ
hội sống sót.

Vào giây phút này, ngọn lửa khao khát được sinh tồn trong anh chợt

bùng lên dữ dội.

Anh biết rõ mình cần làm gì khi thoát khỏi con đường số năm này.

Đó là: anh phải tiếp tục sống. Anh sẽ sống, nhất định là như vậy.

074 nhanh chóng bước về phía chiếc cửa kim loại ở cuối con đường số

năm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.