COPY MỐI TÌNH ĐẦU - Trang 68

Giọng điệu của Hàn Tú vừa nhanh vừa cao vút nhưng Tiểu Thất vẫn

nghe được hết. Người cứng đờ ra, ánh mắt rời khỏi cảnh sắc tuyệt đẹp bên
ngoài cửa sổ, anh khẽ thở dài.

Nhìn thấy kiểu phản ứng lập lờ của anh, Hàn Tú lại hít thở sâu vài lần,

ép buộc bản thân phải bình tĩnh, sau đó giơ ba ngón tay ra, nói với anh:
“Tôi cho anh ba giây suy anh hãy nói rõ ràng mọi chuyện ra. Nếu không
muốn trả lời thì anh rời khỏi nhà tôi ngay lập tức! Tôi không thể để anh ở
đây mà không biết một tí gì cả, bằng không, tôi sẽ gọi điện báo cảnh sát.”

Lời nói của cô vừa dứt thì giọng nổi trầm trầm bỗng vang lên: “Nếu tôi

nói... tôi không thể trả lời bất kì câu câu hỏi nào của cô thì sao?”. Tiểu Thất
ngước mắt, nhìn thẳng vào vào Hàn Tú.

Cô kinh ngạc: “Như thế nào gọi là không thể trả lời được?”

Nhìn bộ dạng của anh ta thì đúng là không phải đang đùa cợt, Sam Sam

hiếu kì hỏi thêm: “Đường Trạch Tề, anh có biết tên cô ấy là gì không?”

“Sao câu hỏi của cậu ngớ ngẩn thế?”. Hàn Tú lườm Sam Sam.

Tiểu Thất nhìn sâu vào mắt Hàn Tú rồi nói: “Có lẽ tên cô ấy là Hàn Tú.”

“Không phải là “có lẽ”!”. Hàn Tú phản bác lại, từ thuở cha sinh mẹ đẻ

đến giờ, tên cô vốn là Hàn Tú, mà chính anh cũng gọi cô như thế suốt hai
mươi mấy năm rồi mà.

Sam Sam chỉ vào mình và hỏi: “Thế anh có biết tôi gì không?”

Tiểu Thất ngây ra vài giây rồi trả lời gọn lỏn: “Tôi không biết.”

Hàn Tú hoàn toàn bất lực, không biết nói gì nữa.

Sam Sam gần như đã xác định được vấn đề, cô nhìn Tiểu Thất rồi hỏi

tiếp: “Đường Trạch Tề, có phải não bộ của anh đã bị thương tổn không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.