COPY MỐI TÌNH ĐẦU - Trang 69

Anh có đập đầu vào vật cứng nào đó không?”

Ánh mắt của Tiểu Thất có đôi chút mơ màng, lúc đâm vào bức tường

thủy tinh, anh dùng vai, còn việc có dùng đến đầu không thì anh cũng chẳng
nhớ nữa. Hình như lúc rơi xuống cành cây, đầu anh va vào cái gì đó; khi
nhảy từ trên nóc nhà xuống, nó bị đập thêm một lần; lúc ngã xuống mặt đất,
anh lại nhận một phát nữa… thế có được gọi là “đập đầu vào vật cứng nào”
không nhỉ? Anh không xác định được rõ nên trả lời một cách mơ hồ: “Có lẽ
là có.”

“Có phải là tất cả mọi việc trước kia, anh đều không nhớ gì nữa

không?”. Sam Sam hỏi tiếp.

Hàn Tú nhanh nhảu ngắt lời bạn: “Chắc không phải cậu muốn nói là anh

ta bị mất trí nhớ đấy chứ?”

Tiểu Thất vốn đang định nói rằng: “Tất cả mọi chuyện trước đây, tôi đều

nhớ hết”, nhưng nghe thấy Hàn Tú nói đến từ “mất trí nhớ”, anh liền lựa
chọn phương án ngồi im, không nói năng gì.

Trong khoảnh khắc đó, căn phòng khách rộng lớn trở nên tĩnh lặng như

tờ.

(3)

Hàn Tú cảm thấy có lẽ mình đã già rồi. Thế giới này càng ngày càng

khiến cô chẳng hiểu nổi. Không ngờ cái thể loại “mất trí nhớ” ngớ nga ngớ
ngẩn thường được bốc phét trong các bộ phim thần tượng, tiểu thuyết nửa
mùa lại đang xuất hiện sinh động ngay trước mắt cô. Cô quyết sống chết
vặn hỏi đến cùng để rồi nhận được kết quả vớ vẩn này đây, thật chẳng thể
nào tiếp nhận nổi sự thật.

Như đã nói, Hàn Tú không phải là “thánh mẫu” và không bao giờ muốn

làm “thánh mẫu”, tuy Đường Trạch Tề rất đáng thương khi đầu óc có chút

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.