COPY MỐI TÌNH ĐẦU - Trang 98

không được mang đến, anh sẽ cắm các thiết bị vào người, trong đó có một
dây truyền dịch để duy trì sự sống cho anh.

Lông mày anh nhíu lại, đôi mắt đen thẳm dường như được phủ bởi màn

sương lạnh giá.

Hàn Tú đang định châm chọc tiếp, nhưng khi bắt gặp ánh mắt chất chứa

nỗi bi thương và sự phiền muộn của anh, cô bất giác nghẹn lời. Trái tim
bỗng trở nên mềm yếu, cô run run nói: “Anh lại đây tôi dạy cho!”. Cô
không biết vì sao mình lại bằng lòng nhanh thế, chỉ cảm thấy một sự thôi
thúc rất mạnh mẽ trong lòng.

Tiểu Thất liền đứng dậy, đi theo Hàn Tú vào bếp.

Hàn Tú lấy gạo từ thùng ra, vừa nói với Tiểu Thất cách lấy gạo sao cho

hợp lý vừa vo. Đột nhiên cô khựng lại, lớn tiếng hỏi: “Rau quả hôm nay anh
đã rửa chưa hả?”. Cô hoàn toàn có thể nghi ngờ rằng tên đàn ông này đã
không hề rửa sạch rau mà cho ngay vào chảo.

Tiểu Thất cau mày nhìn vào đôi mắt đen lay láy của Hàn Tú, lạnh lùng

nói: “Trong cẩm nang có viết bốn chữ “gọt vỏ, rửa sạch”, hơn nữa lúc nãy
đi siêu thị, tôi đã nhìn thấy người ta rửa rau. Đúng là tôi không biết rất
nhiều thứ, nhưng điều đó không có nghĩa là tôi hoàn toàn không biết một
cái gì cả.”

Câu nói của Tiểu Thất muốn biểu đạt ý: cô có thể không tín nhiệm anh,

nhưng không được sỉ nhục trí tuệ của anh. Ngoài câu chỉ trích món canh cá
chua cay không dinh dưỡng trước kia ra, có thể coi đây là câu nói dài nhất
của anh với Hàn Tú.

May mà anh còn biết gọt vỏ, rửa sạch, Hàn Tú đã yên tâm đôi chút, nếu

không, lại ăn phải rau chưa rửa thì cái dạ dày yếu ớt, mẫn cảm đêm nay
nhất định sẽ không tha cho cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.