COPY MỐI TÌNH ĐẦU - Trang 96

Chỉ hai giây sau, cô điếng người.

Súp lơ vừa ngọt vừa giòn, không tệ chút nào. Thực ra, Hàn Tú không hề

thích ăn súp lơ, vốn định viện cớ nó không ra gì để nhiếc móc anh, ai ngờ
mùi vị của món ăn này lại khác biệt hoàn toàn so với tưởng tượng của Hàn
Tú. Cô ăn thêm một miếng súp lơ để thẩm định lần nữa rồi chuyển qua món
hành tây xào bách hợp. Đúng là tuyệt hảo! Chúng ngon hơn rất nhiều so với
mấy món gọi sẵn lắm dầu mỡ, nhiều mắm muối và cả tiêu ớt nữa.

Cô không kiềm chế nổi mà gắp lia gắp lịa.

Bỗng nhiên, đũa của Hàn Tú bị kẹp lại. Cô ngẩng đầu, kinh ngạc nhìn về

phía đôi đũa đang giữ chặt đũa của mình: “Anh làm cái gì thế?”

Tiểu Thất bình thản bảo: “Cô bớt ăn súp lơ đi, ăn nhiều bách hợp vào!”

“Tại sao chứ?”

“Súp lơ giúp thanh hầu, rõ tiếng; bách hợp thì tịnh tâm, an thần, chuyên

trị phiền muộn, bất an”. Anh nói rành rọt.

Gân xanh trên trán Hàn Tú giật đùng đùng. Anh ta dám mỉa mai cô

nhiều lời lắm tiếng, ám chỉ cô là kẻ chuyên gây chuyện ồn ào sao? Nếu
không vì anh ta thì cô có cần ngày nào cũng hò hét đến rách cổ họng như
vậy không? Làm gì có chuyện động một tí là nổi giận rồi phiền muộn chứ!

Hàn Tú lườm Tiểu Thất một cái rồi quay người đi vào bếp xới cơm, cô

muốn ăn thêm cả canh trứng cà chua nữa.

Ai ngờ khi mở nắp nồi cơm điện ra, cô chỉ thấy bên trong trống không.

“Sao anh không nấu cơm hả?”

Tiểu Thất quay đầu lại, ngạc nhiên nhìn cô, vài giây sau mới trả lời:

“Cẩm nang không dạy cách nấu cơm.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.