COXCHIA LÙN - Trang 112

NGƯỜI CHỦ CỖ MÁY

S

ố phận các cỗ máy như thế này. Khi mặt trận lan tới gần các nhà máy,

mọi người vội vã chất thiết bị lên tàu hoả và chở tới các thành phố ở U-ran
và Xi-bia. Những người khác bốc máy xuống và thế là dọc nền đường sắt
mọc lên “bụi cây sắt “.

Sau đó mùa thu tới, mưa tưới ướt đẫm các cỗ máy; rồi mùa đông tới,

tuyết phủ đầy lên chúng. Nhưng bất chấp băng giá và bão tuyết, những
người Xô viết đã xây dựng nhiều phân xưởng và nhà máy mới. Họ sưởi ấm
các cỗ máy, sửa chữa bôi dầu, siết chặt vào bệ và nối với nguồn điện. Lúc
đầu các cỗ máy xấu xí, han gỉ, tróc sơn, nhưng mọi người lấy giấy ráp đánh
sạch gỉ, sơn lai và thế là chú bé đội chiếc mũ bịt tai có cảm giác rằng “bu-
sơ “ là một cỗ máy rất đẹp, thậm chí còn khác thường nữa. Em, Cô-xchi-a,
em là chủ cỗ máy tuyệt vời này, là chủ chiếc giá để thành phẩm này, là chủ
chiếc tủ con đựng dụng cụ này! Kỳ diệu thật!

Phân xưởng hai và phân xưởng ba cũng có thêm thiết bị. Các chú, các

bác công nhân đang sửa chữa và điều chỉnh máy móc. Đã mấy lần Cô-xchi-
a gặp ông giám đốc. Trông ông luôn bận bịu, mắt đỏ mọng vì thiếu ngủ.
Bác Chi-mô-sen-cô, quản đốc phân xưởng một, có mặt ở khắp mọi chỗ.
Bác là một người bé nhỏ, đen nhẻm, nói tiếng Nga lơ lớ giọng U-crai-na.

Cô-xchi-a rất mừng khi thấy chị Nhi-na Páp-lốp-na đến nơi làm việc. Chị

Nhi-na cũng rất mừng được gặp em. Thì ra chị đã biết mọi chuyện: cả
chuyện em làm việc xuất sắc ở đơn vị bên kia - điều này chị đọc được trong
tờ báo của nhà máy, cả chuyện em sắp được đứng máy - điều này chị nghe
ông Ba-bin nói.

- Cô chúc mừng cháu nhé, công việc của cháu tốt đẹp lắm, - chị nói khi

cũng Cô-xchi-a ngồi trong phòng thí nghiệm. – Còn công việc của cô thì
vẫn chưa ra sao… Cháu uống trà đi… Việc tôi cốc trong chì hiện còn nhiều

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.