COXCHIA LÙN - Trang 138

- Còn cậu, Cô-xchi-a, cậu có hiểu cả không? – Ca-chi-a hỏi. - Cậu nhắc

lại xem nào.

Nghe Ca-chi-a hỏi, Cô-xchi-a giật mình mở mắt.
Hôm nay biết bao nỗi xúc động đã làm em mệt nhoài, em đang ngồi thiu

thiu khoan khoái bên chiếc lò có ngọn lửa đang tí tách cháy thật ấm cúng…

- Cậu không bao giờ trở thành thợ tiện lành nghề được đâu! Cậu là “khâu

yếu” – Ca-chi-a quát lên, đập mạnh tay vào cuốn sách.

Không nói một lời nào, Cô-xchi-a lẳng lặng bước ra khỏi phòng.
- Ca-chi-a, sao cậu sỗ sàng thế… Cậu ấy mếch lòng đấy, - Lê-na bênh

Cô-xchi-a.

- Làm gì phải dịu dàng! Cậu ấy làm bộ làm tịch đấy mà! – Ca-chi-a dè

bỉu để giấu sự ngượng nghịu. – Không sao, thế nào cậu ấy cũng sẽ quay
lại…

Em đã lầm. Cô-xchi-a không quay lại. Niềm kiêu hãnh đã nắm lấy tay

em, dẫn em ra khỏi phòng và thì thầm vào tai em: “Đừng bao giờ cậu cho
phép ai lăng nhục cậu. Cậu hãy hoàn thành lấy một định mức rưỡi. Và hãy
nói với cô bé mắt xanh đã làm cậu phải bực tức: Ca-chi-a bạn hãy cố mà
đạt lấy điều đã cam kết, bởi vì bạn không phải là đứa ngu ngốc và không
phải là khâu yếu như tôi, mà bạn là một thợ tiện không thua kém gì những
thợ tiện khác!”. Cậu thiếu niên Cô-xchi-a đang học nghề cắt thép này là
một người kiêu hãnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.