CỨ LẠNH LÙNG ĐI RỒI ANH SẼ MẤT EM - Trang 640

CỨ LẠNH LÙNG ĐI RỒI ANH SẼ MẤT EM

CỨ LẠNH LÙNG ĐI RỒI ANH SẼ MẤT EM

Kevin Rz

Kevin Rz

www.dtv-ebook.com

www.dtv-ebook.com

Chương 79: Bữa Tiệc Không Trọn Vẹn

Chương 79: Bữa Tiệc Không Trọn Vẹn

Cánh cừa màu đen huyền bí đã dần khép lại, thay vào đó là cánh cửa

màu vàng nhẹ của ánh nắng đã mở ra. Một ngày mới bắt đầu.

Trên con đường rộng thênh thang và vắng vẻ, có một bước chân nhè nhẹ

đang di chuyển, mái tóc bay bay trong ánh nắng, gương mặt thiếu nữ bất
giác thở dài mệt nhọc.

Quầng mắt lại thâm lên khi tối qua mất ngủ vì vừa học vừa suy nghĩ.

Cô đã xin phép nghỉ học cả ngày.

Hôm nay là ngày sinh nhật của Khánh Anh, một năm chỉ có duy nhất

một lần, cô không thể không đi, bởi vì cô với anh chưa chính thức chia tay.
Tình cảm của cô dành cho anh vẫn vậy, đậm sâu và bất diệt. Vậy nên cô đã
nghĩ từ sáng đến chiều cô sẽ đến bên mộ của Phong, thực hiện lời hứa năm
xưa, đến tối cô sẽ về để đến dự sinh nhật của anh cùng mọi người.

Đến cạnh bên mộ của Phong, nhìn thấy cậu mỉm cười, cô cũng cười rồi

đặt bó hoa hồng bạch xuống trước di ảnh của cậu và nói :

- Hôm nay, em sẽ đọc truyện cho anh nghe…

Và rồi, cô lôi từ trong ba lô của mình ra vài quyển truyện rồi chọn lấy

một quyển và bắt đầu đọc. Cô cứ đọc mãi, số truyện còn lại cũng dần vơi
hết. Mặt trời xuống đến chân núi, quá mệt mỏi, hai mắt nhíu lại vi nhìn vào
sách quá lâu. Bờ mi nặng trĩu như muốn cụp lại không biết bao giờ mới mở
ra được. Cô vẫn tiếp tục đọc, ánh nắng nhẹ phảng phất lên mái tóc cô, quấn
quýt lấy nó, cảm giác ấm áp như đang có ai đó sưởi ấm cơ thể mình. Kim

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.