CỨ LẠNH LÙNG ĐI RỒI ANH SẼ MẤT EM - Trang 1015

-A…mẹ Thiên Anh kia…mẹ ơi!!!!!!!!!! – Long Anh và Huyền Anh

nhanh nhảu chạy ra, nước mắt giàn giụa ôm chầm lấy Thiên Anh không
muốn rời, Yun đứng cạnh chồng nhỏ, mỉm cười hạnh phúc thay Thiên Anh.
Thì ra con anh và cô đã lớn như vậy rồi, đáng yêu quá!

-Mẹ có bị sao không? Huhu con nhớ mẹ lắm!

-Mẹ không sao, đừng khóc mà, mẹ về rồi đây, thôi nào hai con chào cô

chú đi. – Thiên Anh xoa đầu cả hai và hướng mắt về phía Yun

-Con chào cô…con chào chú! – Hai nhóc ngoan ngoãn khoanh tay, vẻ

đáng yêu vụng về của chúng chưa bao giờ hết trong mắt người lớn.

-Ngoan lắm, hai con thật đáng yêu – Yun khẽ xoa đầu cả hai cười hạnh

phúc, cô chợt nghĩ đến đứa con của mình…nếu nó còn sống chắc nó cũng
đáng yêu như thế này mất. Suy nghĩ đó dập tắt khi nhóm Khánh Anh trở về,
tất cả đều có mặt ở đó. Yun đứng lên nhìn Khánh Anh và nhóm Tuyết,
gương mặt nhỏ trở nên cứng nhắc.

-Tại sao lại ở đây? – Khánh Anh nhíu mày nhìn Yun và người con trai lạ

đứng cạnh nhỏ. Ác cảm trong anh đối với Yun vẫn còn đó. Anh vẫn chưa
quên được ngày xưa nhỏ đã làm gì với anh và Thiên Anh

-Cô còn đến đây làm gì? – Vy xông vào nói , gặp lại Yun khiến cô hơi

tức giận.

Hoàng im lặng nhìn em gái của mình, gương mặt vẫn thế nhưng cách ăn

mặc đã giản dị hơn rất nhiều, có lẽ nó cũng đang có cuộc sống yên bình
hạnh phúc…

-Mọi người đừng như thế, chính Thiên Anh đã cứu em đó. Không có cô

ấy thì em không sống nổi lúc đó rồi. Em phải cảm ơn cô ấy rất nhiều đó. –
Thiên Anh cười, nói hòa hảo, chồng của Yun đứng bên cạnh cũng nhận thấy
được trước đây Yun và những người này có mâu thuẫn với nhau rất nặng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.