CỨ LẠNH LÙNG ĐI RỒI ANH SẼ MẤT EM - Trang 475

- À, ko, à em quên – cô cười trừ rồi lấy luôn bộ đồ ngủ ra và vào trong

phòng tắm thay

Thiên Anh bước ra với bộ pjyama màu hồng phấn dài tay.

- Tối nay anh ngủ đâu ? – cô hỏi khi chỉ nhìn thấy 1 chiếc giường duy

nhất

- Đây – anh đang ngồi máy tính chơi thì chỉ tay vào giường

- Thế còn em

- Ngủ chung

- Thôi, em ko – cô lập tức nhảy cẫng lên từ chối

- Tối nay lạnh, em ko ngủ đất được đâu – anh nhún vai vẻ khiêu khích

- Thế phải lấy thêm chăn gối để cách ngăn giường, em sợ em ko chịu nổi

lại….

- Đúng là suy nghĩ của em, cái đầu em chứa j vậy? – Anh than

- Ứ…em nói sai đâu

- Bên trong còn 1 giường đó, em chả chịu thăm quan j cả, em ngủ trong

đó

- Thế em ngủ trước đây, anh ngủ ngon.hihi– cô cười tươi rồi chạy vào

phòng trong.

Giá như thời gian cứ ngừng lại ở giây phút này thì em đâu sợ gì??? Có ai

biết đằng sau tiếng cười “hihi” là nỗi buồn lặng lẽ và đằng sau con người
mạnh mẽ ban ngày là cái cúi đầu khe khẽ giữa đêm khuya. Thiên Anh nghĩ
lại những hạnh phúc của mình trong thời gian ngắn ngủn qua và lặng lẽ rơi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.