CỨ LẠNH LÙNG ĐI RỒI ANH SẼ MẤT EM - Trang 474

Anh hơi cười và lắc đầu vì cái tình trẻ con của cô, anh kéo người cô gần

lại với anh và ôm cô vào lòng. Hơi ấm của anh truyền qua cô 1 cảm giác
thật ấm áp và dễ chịu.

- Em muốn hôn anh – Cô nhìn anh bày tỏ và chưa cần sự đồng ý của

anh, cô đã nhổm người lên hôn má anh rồi cười như trẻ con, trông cô thật
đáng yêu, bảo sao anh lại yêu cô đến như vậy.

- Đây này – Anh chỉ vào môi mình

- Sao cơ ạ? – cô ngây ngô hỏi

- Lần sau hôn thì hôn ở đây này – anh nói rõ hơn

- Dạ, thôi. Em ko biết hôn, em sợ cắn anh lắm – Cô thành thật khiến anh

bật cười. Rồi anh kéo mặt cô lại và trao cho cô nụ hôn nồng cháy. Ban đầu
cô hơi run, tim đập thình thịch nhưng càng về sau, nhịp tim của cô như hoà
chung nhịp đập với anh, đưa 2 người tận hưởng giây phút hạnh phúc nhất

Anh cảm nhận được làn môi mềm ấy, vị ngọt ấy làm anh như điên cuồng

ko dứt ra được.

Mưa…..

Cơn mưa xối xả ào xuống ko báo trước.

- chết tiệt – anh buông câu chửi thề

Cả 2 người chạy vào trong nhanh rồi lại phải thay bộ đồ khác

- Em định thay bộ đó sao? – Anh hỏi

- Dạ vâng

- Đi ngủ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.