CỨ LẠNH LÙNG ĐI RỒI ANH SẼ MẤT EM - Trang 737

Cánh cửa mở ra, nụ cười của Thiên Kỳ có phần gượng gạo nhìn cô. Cô

chào anh rồi lẳng lặng ra ngoài cùng anh.

Đường phố vẫn đông đúc, có lẽ đường phố đông quá nên hạnh phúc bị

tắc đường nên đến muộn với Thiên Anh đó thôi. Chắc chắn sau này cô sẽ
hạnh phúc hơn thế nữa.

Đi được nửa chặng đường, Vy mới lên tiếng hỏi anh

- Anh gọi em ra đây chắc có việc?

- Ừ. Anh muốn hỏi chuyện của Thiên Anh với Khánh Anh. Hình như

chúng nó có chuyện gì thì phải – Anh nói đều đều, hai tay đút túi quần bước
đi chậm rãi

- Không có chuyện gì đâu anh ạ! – Cô nhẹ nói. Đến bây giờ mà anh

chưa biết thì chắc chắn Thiên Anh giấu anh rồi, nghĩ vậy nên cô cũng chẳng
dám nói với anh làm gì. Sợ Thiên Anh trách

Một phần cũng là câu chuyện rất dài, không biết nên bắt đầu từ đâu ra

nó còn chưa có kết thúc !

- Thật vậy sao? Thế tại sao dạo này không thấy Khánh Anh với nó đi với

nhau. Tưởng chúng nó thân lắm mà? – Anh nghi vấn hỏi

- Chuyện đó thì…- Cô không biết nói như nào. Cô đành cười trừ và gãi

gãi đầu – Hi…không biết nói sao nữa.!

- Nếu em không nói sự thật thì đừng nhìn mặt anh nữa.! – Anh nghiêm

giọng nói, ngoảnh mặt đi chỗ khác rồi lại nhìn lên bầu trời nhưng không
nhìn cô. Cô giật mình vì sợ anh nói thật. Cô cười cười, vẫn cố giấu sự thật

- Tại không có chuyện gì nên em biết nói sao bây giờ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.