CỨ LẠNH LÙNG ĐI RỒI ANH SẼ MẤT EM - Trang 738

- Ok, để anh đi gặp Khánh Anh vậy, lâu lắm không gặp – Anh cười ẩn ý.

Định bước đi nhưng bị Vy kéo tay lại

- Được rồi, em nói mà, gớm quá…- Cô đem bộ mặt ỉu xìu nhìn anh. Anh

cười cười xoa đầu cô chờ nghe chuyện

Hồi lâu, Vy cũng kể xong, mặt anh cứ thế thay đổi sắc thái liên tục, vừa

buồn vừa tức giận.

- Anh có cách nào giữ nó ở lại không? Ở lại sẽ có cách giải quyết khác,

đừng để nó đi mà.! – Lúc này, mắt Vy ươn ướt, cô cố không để nước mắt
rơi, cứ thế sụt sịt nói

- Chuyện đã như vậy thì tùy vào quyết định của nó thôi. Không còn cách

khác, anh không muốn để nó khổ thêm, có lẽ nó sẽ đi cả đời chứ không phải
4 năm – Anh mỉm cười chua xót, xoa xoa đầu Vy

- Hic hic, sao có thể thế được, anh cố khuyên nó đi, giữ nó ở lại, thêm

được ngày nào hay ngày ấy, chứ mai nó đi rồi, chẳng lẽ bỏ lại tất cả chắc,
hạnh phúc đó là của nó cơ mà – Cô víu lấy vạt áo anh, lắc lắc tay anh.

- Mai nó đi sớm rồi, giờ nó cũng ngủ rồi, khuyên sao nổi. – Anh lắc đầu

ngán ngẩm.

- Thế phải làm sao bây giờ, chẳng lẽ để nó đi như vậy sao? – Cô buồn bã

cúi gằm mặt xuống đất, sức đâu để ngẩng mặt lên bây giờ. – Hay là…đến
tìm anh Khánh, bảo anh ấy ra mặt vậy nhỉ? – Cô đưa ra ý kiến, mặc dù biết
ý kiến đó hết sức nực cười nhưng cô vẫn nói để xem ý Thiên Kỳ ra sao

- Khánh Anh biết mai Thiên Anh sẽ đi Pháp rồi không?

- Chắc có, tại em nói với anh chị bên đấy rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.