CỨ LẠNH LÙNG ĐI RỒI ANH SẼ MẤT EM - Trang 754

- Nói vậy thôi, ở đây có đồng phục cho nhân viên lau dọn, tất nhiên sẽ

không hở hang gì đâu?

- Dạ vâng – Cô cười sung sướng, ánh mắt chứa đầy hạt lấp lánh. Cuối

cùng cô có thể yên tâm rồi

Về đến nhà trọ, người mệt nhừ, cô khó nhọc bước lên tầng 3 phòng của

mình. Đóng chặt lại và tự nấu nướng rồi hoàn thành bữa tối của mình.

Vscn buổi tối xong, cô ngồi vào bàn học. Chiếc bàn học cũ kĩ, nhỏ hẹp

rất nhiều so với chiếc bàn học ở nhà cô, ánh đèn cũng yếu hơn. Không có
tivi, máy tính, điện thoại thì cũng không dùng được đành phải vứt lăn lóc
một só đợi làm sim mới mới phù hợp được với sóng bên này. Cứ thể mỗi
ngày trôi qua, cô chỉ học và làm việc, rất ít khi để ý đến việc chơi.

Hàng cây xanh rì rào, ghế đá khắc tên Song Anh đã phủ một lớp bụi

mỏng. Gió thổi nhẹ qua, những hạt bụi khẽ lướt trong không khí.

Một nơi nào đó, có một người nhớ cô da diết. À đâu, không phải một

người mà là rất nhiều nhớ cô da diết. Nhưng người đó nhớ cô đến đau khổ.

Anh vẫn lạnh lùng và tàn nhẫn…nhưng giờ còn hơn trước kia. Ánh mắt

anh luôn đơn độc dù bao nhiêu người xung quanh anh. Đôi môi anh như
khô rát khi lâu rồi chưa được cảm nhận vị ngọt từ đôi môi xinh xắn kia.

Rất hiếm khi anh gọi cho Thiên Kỳ, nhưng hôm nay, anh không thể chịu

được, anh đã phải gọi cho Thiên Kỳ.

Tiếng chuông đổ, Thiên Kỳ nhíu mày bắt máy.

- Anh Kỳ. Tôi có thể biết chỗ và trường Thiên Anh học ở đó không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.