CỨ LẠNH LÙNG ĐI RỒI ANH SẼ MẤT EM - Trang 857

- Sức khỏe không tốt thì cứ ở trên đấy, gọi người làm mang lên là được

rồi, có nhất thiết phải xuống tận nơi không? – Tuyết nói. Yun cứ ngỡ là
Tuyết đang quan tâm mình. Chị thay đổi suy nghĩ với mình rồi sao? Nhỏ
thầm cười trong bụng, nhưng lại không phải, chẳng qua là Tuyết không
muốn nhìn thấy nhỏ lên mới bảo thế. Ngồi chung ăn sáng cùng nhỏ thật là
không thoải mái.

- Dạ em không sao đâu, em khỏe rồi mà. – Yun cười, kéo ghế ra và ngồi

xuống. Nhỏ vừa ăn vừa chú ý đến thái độ của Minh, anh vẫn thản nhiên ăn
như không có chuyện gì dù biết ánh mắt của Yun luôn hướng về phía mình.
Tuyết và Nam cũng nhận ra sự khác lạ của Yun khi nhỏ cứ nhìn Minh.
Không lẽ Yun chuyển đối tượng từ Khánh Anh sang Minh rồi đấy chứ. Vy
ơi em khổ rồi…Đó là dòng suy nghĩ của Nam và Tuyết.

Đặt chân đến sân bay, ngay lập tức Hoàng và Châu San đã làm tâm điểm

ở đây. Anh thì quá phong cách với chiếc quần mài rách kiểu cách và chiếc
áo hình đầu lâu in lên nhau chằng chịt. Mái tóc được vuốt thẳng đứng lên,
trông anh lãng tử hơn hẳn so với kiểu tóc hằng ngày. Đi bên cạnh là cô gái
Trung Hoa xinh đẹp với lớp trang điểm nhẹ, chiếc váy ren xòe lửng tay màu
trắng đi kèm chiếc guốc đế xuống cũng màu trắng nốt, trông cô lúc này
không khác gì một nàng công chúa. Nhưng rất tiếc đi bên cạnh cô chẳng
giống hoàng tử tẹo nào…giống một dân chơi bụi đời hơn là đằng khác.

Ai nhìn vào họ cũng phải gật đầu khen họ thật đẹp đôi.

- Này, cô đi hai tuần thôi có nhất thiết phải mang vali đi không hả? –

Hoàng hỏi một câu rất ư là xúc động khiến Châu San như té ngữa. Người ta
đi chơi một tuần thôi cũng phải mang vali đi rồi, còn cô những hai tuần cơ
mà.

- Người Trung Quốc chúng tôi hay thế đấy? Sao à? – Châu San cau mày

đốp lại. – Hay anh có ý định mang nó giúp tôi hả? – Cô bật cười gian tà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.