CỨ LẠNH LÙNG ĐI RỒI ANH SẼ MẤT EM - Trang 858

- Còn lâu nhé. Đồ ai người nấy mang – Hoàng bĩu môi

- Tôi tưởng trai Việt ga lăng lắm cơ mà – Cô khẽ kích đểu Hoàng. Cứ

nghĩ sau câu nói ấy Hoàng sẽ suy nghĩ lại, không làm hỏng thanh danh của
trai Việt, thế nhưng anh phán ngay câu

- Tất nhiên trai Việt Nam là ga lăng nhất rồi, cái này thì không phải

bàn…nhưng nhìn mặt cô là trai chạy hết rồi lấy đâu ra ga lăng nữa. May tôi
kiềm chế được mới đứng đây với cô đấy không tôi cũng chạy nốt.

- Ý anh là tôi đẹp quá không kiềm chế nổi đó hả?

- Không, ý tôi là xấu quá. Đã xấu còn chanh chua đanh đá, người như cô

ma nó thèm yêu. Chắc ế dài dài… – Hoàng chêu chọc. Dứt câu ăn ngay cái
đạp vào chân. Đau nhưng không dám kêu to, trước mặt bao nhiêu người
chẳng lẽ kêu oai oái lên vì bị con gái bắt nạt. Thật là mất hình tượng quá đi.

- Cô…cô làm cái gì vậy…

- Gì? Cô cô là của chú Dương Quá. Phim truyền hình nước tôi đấy, coi

bộ anh cũng thích xem hả?

- Không nói nữa, vào trong đi – Hoàng uất ức đi trước. Châu San đứng

phía sau cười nhẹ rồi cũng chạy theo. Đứng cạnh Hoàng chờ giờ lên máy
bay, cô ỉu sìu nghĩ “Mình xấu lắm sao? Lại còn đanh đá nữa…mà nó thèm
yêu…hic hic. Anh thật đáng ghét mà, tôi yêu anh đấy, anh nói thế khác nào
làm tan vỡ tình yêu mới của tôi…hic hic…lửa chưa cháy đã bị dập tắt. Điên
thế không biết”

Liếc nhìn Châu San, thấy cô đang ỉu xìu nghĩ ngợi gì đó. Đôi mắt đẹp

hơi trùng xuống. Lòng anh dâng lên một cảm giác khó tả. Ừ thì anh đã có
tình cảm với cô. Có thể nói là tình yêu hay không nhỉ? Chắc là phải rồi.
Anh ngộ nhận mình đã yêu người con gái ngoại quốc này. Anh mong sao cô
sẽ là người mang đến cho anh hạnh phúc thật chứ không phải như anh hay

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.