CÚ SĂN ĐÊM - Trang 127

CHƯƠNG

26

M

ia Krüger chỉ ước gì mình đã được ngủ nhiều hơn vì nếu thế, có lẽ cô

sẽ thấy khỏe hơn một chút, giải quyết việc này chuyên nghiệp hơn một
chút. Khoảnh khắc Anders Finstad mở cửa chuồng ngựa, cô đột nhiên có
cảm giác đang trở lại tuổi mười sáu.

Nơi này khiến cô nhớ về Sigrid.
Mia dừng ở cửa, không thể nhúc nhích.
“Ôi, tôi quên chìa khóa tủ mất rồi. Tôi xin lỗi,” người chủ trại nói.
“Không sao." Mia mỉm cười.
"Cô đợi ở đây được chứ? Tôi sẽ quay lại ngay.”
"Tôi không vội đâu.” Mia gật đầu bước lùi lại tránh xa khỏi lối vào trong

lúc Finstad chạy vội qua sân.

Hai lần một tuần. Ngồi phía sau chiếc Volvo của bố. Đi đến trường dạy

cưỡi ngựa ở Horten. Họ dõi nhìn cô, cả gia đình, Sigrid, tươi cười, ngồi trên
lưng con ngựa đen, mái tóc vàng chĩa ra từ dưới mũ bảo hiểm. Mùi chuồng
ngựa khơi dậy những hồi ức hạnh phúc trong Mia, nhưng chẳng hiểu vì
sao, nó cũng làm cô thấy buồn nôn. Cô không nhịn được. Cô dựa vào tường
và chỉ vừa rẽ vào góc thì nó đã trào lên. Cô nôn hết những thứ ít ỏi trong dạ
dày, nhưng vẫn tiếp tục nôn. Cô cúi gập người, há hốc miệng thở lấy hơi.

Cái quái gì vậy?
Tầm nhìn của cô nhòe đi. Gần đây cô không ăn được mấy. Chỉ uống

rượu. Nuốt thuốc. Không quan tâm đến bản thân.

“Cô vẫn ở đó chứ?”
Mia cố gắng lấy lại tinh thần, mỉm cười rẽ về chỗ cũ.
“Cô đây rồi,” người đàn ông nói, giơ chùm chìa khóa lên. “Tôi có...”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.