CÚ SĂN ĐÊM - Trang 135

“ Bức vẽ tại trường dạy cưỡi ngựa,” Mia nói, mắt không rời người đàn

ông đội mũ bảo hiểm xe đạp trắng.

“Bức vẽ nào?" Munch hỏi.
Mia không trả lời.
“Anette?” Munch nói, quay người lại.
Cô luật sư cảnh sát tóc vàng lắc đầu; cô có vẻ hơi khó chịu trước cái gợi

ý rằng cô đã lôi Mia và Munch tới đây chẳng để làm gì. Cô chìa tập hồ sơ
vốn vẫn chưa cho Mia xem vì còn đợi Munch.

“Tôi có ngốc đâu,” Anette nói, đặt hai tấm ảnh lên bàn trước mặt bọn họ.
“Jim Fuglesang. Ba mươi hai tuổi. Đang nhận trợ cấp. Đội mũ bảo hiểm

xe đạp trắng và nhất định không chịu bỏ ra. Đến đây. Thú nhận giết người.
Và tất nhiên, tôi không phải người non nớt, tôi biết những lời thú tội giả.
Tôi đã không gọi hai người tôi nếu như hắn không mang theo cái này.”

Cô chỉ vào hai bức ảnh vừa chìa ra cho họ xem. Miễn cưỡng, Mia

chuyển sự chú ý tới hai bức ảnh Anette đã đặt trước mặt họ.

“Trời ơi!” Munch thốt lên.
“Chính xác,” Anette Goli đắc thắng nói.
“Cái quái gì…?” Mia nói, quay qua Anette.
“Tôi chưa kể với chị à?” Anette Goli nói, khoanh tay trước ngực. Hai

tấm ảnh. Bị nhòe, nhưng hình thù thì rõ ràng. Không nghi ngờ gì nữa.

“Tôi không hiểu,” Mia nói.
“Tôi đã bảo chúng ta tóm được hắn rồi mà.” Anette Goli mỉm cười.
“OK,” Munch nói, đứng dậy. “Đi xem thằng điên này nói gì nào.“

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.