CÚ SĂN ĐÊM - Trang 138

“Helene Eriksen. Cô ta là sếp ở đó. Cô ta thành lập chỗ này.”
Ylva gật đầu.
“Paulus Monsen. Ờ, ta nên gọi anh ta là gì nhỉ… cánh tay phải của

Helene. Hai mươi lăm tuổi. Cựu cư dân, nhưng giờ đại loại như quản gia.”

“OK”
“Hai giáo viên,” Ludvig tiếp tục, chỉ vào họ. “Karl Eriksen. Eva Dahl.”
“Họ thì thế nào?” Ylva muốn biết.
“Munch và Kim thẩm vấn giáo viên,” ông nói. “Nên chúng ta chưa nắm

được chi tiết. Thật đáng tiếc.“

“Cái gì?”
”Chúng ta vẫn chưa thu xếp được để cả đội họp lại xem xét, toàn bộ vấn

đề. Ở đây khá hỗn loạn."

Người đàn ông tóc hoa râm lùi thêm bước nữa và lại ngắm nghía bức

tường ảnh.

“Vậy là Trại Hurumlandet chỉ có con gái thôi?”
“Không, tôi không nghĩ ý định ban đầu là thế,” Ludvig nói. “Đúng

không, Gabriel?“

“Đúng vậy, nơi đó dành cho cả nam lẫn nữ. Có hai ký túc xá, nhưng vì lý

do nào đó, bây giờ ở đó chỉ có các cô gái sống. Chúng ta không tìm hiểu lý
do, phải không, Ludvig?”

Anh nhìn Ludvig, ông lắc đầu gãi cổ.
“Vậy tám cô gái này là toàn bộ cư dân?” Ylva nói, chỉ vào họ.
Thứ gì đó trong túi Gabriel rung lên. Anh lấy chiếc Iphone ra liếc mắt

nhìn; anh muốn nghe Ludvig nói, nhưng khi nhìn thấy tin nhắn vừa tới, anh
đã quên luôn sự tồn tại của các bức ảnh và hai người đồng nghiệp trong
phòng.

Phượng Hoàng gọi Electron, cậu có đó không?
Mất vài giây anh mới hiểu được tầm quan trọng của nó.
Anh không thể nhớ lần gần đây nhất anh nghe tin từ người bạn cũ là khi

nào, anh nhanh tay trả lời.

Electron đây. Gì đấy?
Câu trả lời tới vài giây sau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.