CÚ SĂN ĐÊM - Trang 287

Munch vào bếp, lấy một cái ly từ trong tủ và bắt gặp một khuôn mặt tươi

cười trong tấm ảnh trên cánh tủ lạnh, rồi ông nhớ ra.

Miriam đã gọi ông.
Và giữa lúc bộn bề, ông đã quên gọi lại cho cô. Khỉ thật. Ông đã quyết

định sẽ dành nhiều thời gian hơn cho gia đình. Ông mang ly ra phòng
khách, nhận ra Mia vẫn nói từ nãy tới giờ.

Đầu óc mình bị làm sao vậy?
“Anh ta đến gặp tôi," Mia nói, rót đầy ly của mình.
"Ai?”
“Chồn Hôi. Anh ta tìm ra tôi tại Lorry.”
“Chồn Hôi?” Munch ngạc nhiên.
“Hoàn toàn bất ngờ." Mia mỉm cười, uống một ngụm.
Munch lại gật đầu.
“Không thể tìm được," Mia mỉm cười. “Không thể liên lạc được."
Munch để mặc cô tiếp tục.
“Đường truyền trực tiếp. Anh ta nói thế.”
“Cái gì?”
“Đoạn phim chúng ta có. Về Camilla trên bánh xe. Nó không phải bản

ghi hình; anh ta nói nó được truyền trực tiếp."

“Một đường truyền?”
Munch bắt đầu tỉnh ngủ.
“Phải.” Mia sốt ruột gật đầu. “Anh ta nói chúng đã quay phim cô ấy. Phát

sóng chiếu cô ấy. Trong hàng tháng trời.”

“Lạy Chúa,” Munch nói, khiếp sợ.
“Phải, bệnh hoạn có phải không?”
“Thật khủng khiếp…"
“Nhưng đó không phải chuyện tôi muốn nói với anh,” Mia nói, lại rót

đầy ly.

Vậy là cô đã tới Lorry, cô không về nhà, và rõ ràng đã uống khá nhiều.

Cô lại nâng ly và gần như nốc cạn nó trước khi tiếp tục.

“Mia, tôi…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.