CÚ SĂN ĐÊM - Trang 293

giờ giấu giếm bất cứ điều gì. Chị nghĩ về tôi như vậy thật đấy à, Mia?
Trong khi tôi vẫn tưởng rằng chúng ta…”

“Gabriel," Mia nói, nhìn thật sự hối lỗi. “Tất nhiên cậu là một phần của

nhóm. Mọi người đều quý cậu, và nghĩ cậu đang làm rất tốt, ý tôi là, cậu
mới ở đây sáu tháng và chúng tôi không biết xoay xở thế nào nếu thiếu cậu,
được chứ? Xin hãy tin rằng chúng tôi nghĩ như vậy."

“Chà, rõ ràng không phải thế.”
”Được rồi, xin cậu chịu đựng tôi một lúc nhé.”
“Tiếp đi?"
“Một đoạn phim bất ngờ xuất hiện. Một hacker bỗng nhiên tìm được nó.

Trên một máy chủ mà anh ta không thể chỉ cho ta. Anh ta đưa nó cho một
đồng nghiệp cũ đang làm việc cho cảnh sát. Người đồng nghiệp này không
biết làm sao để liên lạc với anh ta. Ý tôi là, nếu cậu là tôi thì thế nào? Cậu
có điều tra chuyện này không? Cậu có làm thế không?”

Gabriel ngẫm nghĩ một hồi, và thừa nhận rằng cô có lý.
“Sao nào?” Mia nói, mỉm cười với anh. “Chúng ta ổn rồi chứ? Thẩm vấn

kết thúc rồi. Mọi chuyện đều ổn. Và cậu hiểu lý do rồi chứ? Vậy ta xong
xuôi rồi.”

“Được rồi," Gabriel gật đầu, hơi mỉm cười. “Vậy chị đã trao đổi với ai?”
“Về cái gì?”
“Về cái này? Sự nghi ngờ của chị rằng tôi không nói thật?”
“Chỉ với Munch thôi,” Mia nói. “Và nếu cậu muốn biết, thì ông ấy cho

rằng tôi đã sai.”

“Thật à?”
“Nhiều khi tôi không kịp nghĩ kỹ trước khi nói, và mọi người ở đây đều

quý cậu. Tôi xin lỗi thế được rồi chứ?”

“Phải, được rồi,” Gabriel nói.
“Tuyệt." Mia cười. “Giờ tôi muốn nói chuyện với cậu về lý do thật sự tôi

mời cậu đến đây. Anh ta đã tìm gặp tôi.”

“Ai?”
“Chồn Hôi.”
"Chị đùa à? Không. Cậu ấy ghét cảnh sát."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.