CÚ SĂN ĐÊM - Trang 295

CHƯƠNG

58

đây ấm hơn nhiều, trên chiếc giường mới họ cho cậu ngủ. Cậu đã ở đây

được vài ngày, và cậu vẫn không biết mình đang ở đâu, hay những người
này là ai, nhưng họ nói cậu đã được an toàn, rằng cậu không cần phải sợ hãi
nữa.

Cậu bé không hiểu, nhưng họ đã cho cậu đồ ăn, và cậu hài lòng về điều

đó, vì đã lâu cậu không ăn gì.

Những người xa lạ có vẻ tử tế, nhưng họ cũng khá ngốc. Chẳng hạn, họ

không nhận ra tường nhà họ rất mỏng và khi đã lên giường, cậu có thể nghe
mọi điều họ nói về cậu. Mẹ đã luôn bảo cậu phải cảnh giác với người khác,
rằng họ không đáng tin. Giờ cậu có thể thấy bà đã đúng. Vì những người lạ
này trước mặt cậu thì bảo một đằng sau lưng cậu lại nói một kiểu.

Chuyện này thật điên rồ.
Bà ta đã nhất cậu nhóc trong cabin đó suốt mười năm.
Cậu ấy chưa từng gặp những đứa trẻ khác.
Lạy Chúa.
Cậu ấy ngồi dưới xác bà ta hơn một tuần.
Suýt chết đói.
Cậu cố gắng hiểu xem họ đang nói về chuyện gì; cậu không ngốc, rõ

ràng họ đang nói về cậu, nhưng cậu không nắm bắt hết được các ngụ ý. Cậu
cũng không hiểu tại sao mẹ lại không ở đây. Họ đã đưa bà xuống từ xà nhà,
những người đã xuất hiện này, và cậu muốn gặp lại mẹ, nhưng có vẻ bà
chưa sẵn sàng, hoặc có lẽ nhiệm vụ của cậu là đợi bà trong ngôi nhà này
với những người lạ không đáng tin. Họ ngốc nghếch thật, nhưng thức ăn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.