CÚ SĂN ĐÊM - Trang 297

Về máy tính xách tay ấy?
Có chuyện gì về nó?
Lúc đầu cậu ấy không biết nó là cái gì.
Thật à?
Ý mình là, cậu ấy chưa bao giờ thấy nó, nhưng giờ thì dùng suốt. Nils

nói chưa bao giờ thấy ai học hỏi cái gì nhanh đến vậy.

* * *
Đến giờ cậu đã ở đây gần một năm. Cậu đã đọc vài lần toàn bộ sách

trong nhà, kể cả các sách người ta bảo cậu là chỉ dành cho người lớn.

Đừng có nói xấu mẹ tôi.
Một đôi lần, cái gì đó không biết là gì ở bên trong cậu suýt nữa đã trượt

ra và bắt họ rút lại những lời xấu xa về mẹ cậu, nhưng cậu đã xoay xở kiềm
chế được. Cậu rất giỏi việc đó. Họ chẳng bao giờ nhận ra.

Ồ, cậu bé đáng yêu quá.
Đúng vậy, nhỉ?
Những giọng nói xuyên qua tường. Và cậu muốn như thế. Cậu không

thích những từ đã nghe lởm được mấy tối đầu tiên. Chúng khiến cậu run lên
dưới chăn, mặc dù cậu khá ấm.

Nhưng được ở đây cũng tốt, xét trên một vài phương diện.
Hầu hết nhờ sách.
Và những đứa trẻ khác.
Ban đầu thì không phải thế. Khuôn mặt chúng rất lạ, như mặt người lớn,

nhưng khi cậu đã tìm ra cách bắt chước chúng, học được cách không phải
là mình mà chỉ đơn thuần mỉm cười và không bao giờ bộc lộ cảm xúc thật
của mình, mọi thứ đã được cải thiện.

Nhưng, chính chiếc máy tính xách tay mới làm cậu thích thú hơn bất cứ

thứ gì.

Người đàn ông tên Nils là người đầu tiên chỉ nó cho cậu. Khối nhựa hình

chữ nhật nhỏ khi được bật lên đã mở ra cả một thế giới mới.

“Em chưa bao giờ nhìn thấy máy tính xách tay thật à?”
Và rồi cậu bé cảm thấy nó, cơn giận dữ bên trong cậu sắp bùng nổ,

nhưng cậu vẫn cố gắng giữ được khuôn mặt vô cảm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.