CÚ SĂN ĐÊM - Trang 300

CHƯƠNG

59

M

ia Krüger mang cốc cà phê quay trở lại bàn và trên đường đi thì nhặt

một tờ báo lên. Cô lật lướt qua, nhưng các bài viết làm cô phát chán, nên cô
để nó xuống và tập trung vào cái gì đó tích cực. Hương vị cốc cà phê
cortado của cô. Và việc cô đã đào được mỏ vàng ngay trong lần thử đầu
tiên. Cô luôn miễn cưỡng lắm mới nhờ các bộ phận khác giúp đỡ, nhưng
điều tra viên từ Kripos thì rất tha thiết được hỗ trợ.

Cảnh sát không có manh mối.
Ai đã giết Camilla Green?
Mỗi khi lật giở các tờ báo lá cải, cô luôn có cảm giác này, rằng nó giống

như một trận chiến. Cảnh sát đối đầu tên sát nhân. Thật là trẻ con. Thứ
nhất, nếu cảnh sát không lập tức bắt được kẻ giết người, họ sẽ bị gièm pha.
Thứ hai - và có lẽ cô ghét điều này hơn cả - sự tôn vinh bọn tội phạm. Bất
kể tội ác của chúng kinh khủng đến thế nào, hàng bao nhiêu cột báo dài bất
tận vẫn được dành riêng cho chúng. Mia uống thêm một ngụm cà phê và
bắt đầu nghĩ rằng Munch có thể có lý: ông xem thường đám phóng viên.
Trước đây cô chưa bao giờ thật tâm để ý đến họ. Kể cả khi họ săn đuổi cô
hồi cô bắn Markus Skog và cô buộc phải trốn trong một khách sạn tại
Majorstuen. Những kẻ ngu ngốc, lẽ nào họ không nhận ra họ chính là một
phần của vấn đề? Rằng ngoài kia có những người sẵn sàng làm bất cứ
chuyện gì để được nổi tiếng trong vòng mười lăm phút?

Mark Chapman, kẻ đã bắn John Lennon.
Chỉ để tên mình được lên báo.
John Hinckley, cố gắng gây ấn tượng với nữ diễn viên Jodie Foster bằng

cách bắn Ronald Reagan.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.