CÚ SĂN ĐÊM - Trang 321

“Tôi có nói chuyện với đúng người không vậy?” giọng trong điện thoại

hỏi. “Mia Krüger?”

Bà ngừng một lúc, dường như đang kiểm tra tấm danh thiếp Mia đã để

lại cho viên quản lý cấp cao.

“Phải, tôi đây.” Mia hắng giọng.
“Cô đang tìm danh sách những trường học đã đến thăm chúng tôi gần

đây?”

”Phải, đúng vậy,” Mia nói, lấy lại bình tĩnh.
“Nó đang ở trước mặt tôi đây,” giọng nói tiếp tục. “Cô có đặc biệt quan

tâm đến trường hợp nào không?”

“Trại Hurumlandet,” Mia nói, bắt đầu tập trung lại.
“À, ý cô là Helene,” người phụ nữ vui vẻ nói.
“Họ có đến thăm bà không?”
“À, có, năm nào họ cũng đến đây. Họ không giống các trường khác,

đúng không, nhưng cô ấy làm rất tốt, và tôi luôn thích những chuyến thăm
của họ. Cô biết đấy, những người trẻ ở đó, tất cả mọi thứ họ đã trải qua, và
những gì cô ấy đã đạt được. Tôi luôn rất vui mỗi khi cô ấy gọi."

“Vậy là họ đã tới?”
“Ồ, phải, hè nào cũng vậy,” Ruth Lie nói. “Khu vườn của chúng tôi ờ, cô

đã tới đây chưa nhỉ?”

“Có, tôi tới rồi. Vậy lần cuối họ tới thăm là khi nào?”
“Mồng 3 tháng Tám," người phụ nữ trong điện thoại nói. “Mỗi năm.

Luôn vào tháng Tám. Olsen nói cô đã hỏi về đoạn phim quay từ CCTV? Là
về vụ đột nhập, có phải không?”

“Phải," Mia nói, “Mấy con cú bị trộm.”
“Tôi mừng là có người quan tâm,” giọng nói trong điện thoại tiếp tục.

“Cô biết cảnh sát thế nào rồi đấy. Đột nhập và ăn trộm, như thể thời nay
người ta có thể lấy đi bất cứ thứ gì.”

“Tôi hiểu,” Mia nói, cố gắng theo kịp cuộc đối thoại. “Vậy bà có gì?”
“Băng ghi hình của tất cả những người đến thăm bảo tàng. Không có

băng ghi hình vào ban đêm - ngân sách của chúng tôi không đủ cho việc đó

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.