CÚ SĂN ĐÊM - Trang 323

Cô bấm ngón tay lên nút tắt nguồn điện thoại, định giữ yên ở đó - một cú

bấm cuối cùng và nó sẽ chuyển đen - thì nó lại bắt đầu reo.

Cô trừng mắt nhìn màn hình.
Curry.
Mia bấm từ chối, nhưng không được; tên anh lại hiện lên sau vài giây.
“Vâng?” Cô thở dài trả lời điện thoại.
“Cô đang ở đâu?” Curry hỏi. Giọng phấn khích và thở không ra hơi, như

vừa chạy marathon.

“Åsgårdstrand,” Mia lơ đãng nói.
“Sao cô không dự họp?”
Mia không nói gì. Curry tiếp tục.
“Tôi vừa nhận được điện thoại từ Sunniva. Cô phải đến đây đi.”
Mia lắc đầu. Curry và Sunniva. Rắc rối tại thiên đường. Mia không còn

quan tâm nữa.

“Nghe này…" cô bắt đầu, nhưng anh không chịu im miệng.
“Không, không phải như cô đang nghĩ đâu," Curry nói, như thể đọc được

suy nghĩ của cô. “Cô ấy đã gọi cho tôi mấy ngày rồi, chỉ có điều tôi không
bắt máy, vì tôi...”

Hai con quạ đang ngồi trên cây. Mia nhìn chúng trong khi giọng Curry

vo ve trong tai cô. Chúng có vẻ thật bình yên khi ngồi trên đó. Hai con
chim đậu trên cây trong nghĩa trang. Chẳng bao lâu nữa, sẽ có hai cô gái
cùng chung một ngôi mộ bên dưới chúng. Cô cười nhạt một mình khi hai
con quạ bay đi hướng về phía mặt trời tháng Mười nhợt nhạt.

"Cái gì?” cô thốt lên, khi tin tức của Curry bắt đầu thấm dần.
“Tôi biết," Curry phấn khích nói. “Nghe thật điên rồ, phải không, nhưng

tôi tin cô ấy, không có lý do nào để cô ấy nói dối. Tôi biết cô ấy, cô ấy sẽ
không bao giờ…”

“Anh nhắc lại xem nào," Mia ngắt lời, cảm thấy dần dần tỉnh táo lại.
“Một cha xứ, một bệnh nhân tại bệnh viện, biết họ từ khi họ còn nhỏ."

Curry thở gấp, xa xăm. “Helene Eriksen. Cô ta có một anh trai.”

Anh giờ đang nói luyên thuyên. Anh còn không nói năng đâu ra đấy

được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.