CÚ SĂN ĐÊM - Trang 328

Không phải ngay lập tức, nhưng dần dần. Sự yên bình và an toàn. Căn
phòng của riêng cô. Những bông hoa. Helene, người giúp cô cảm thấy
mình là con người tốt đẹp. Như thế cô cũng có giá trị. Tối tối cô lại xin lỗi
rất nhiều lần trên giường.

Xin lỗi, mày đã đúng.
Và giọng nói đã tha lỗi cho cô.
Không sao, và mọi thứ sẽ còn trở nên tốt đẹp hơn.
Và bây giờ cô nhận ra ý của nó là gì. Cô đứng dậy ngắm mình trong

gương lần nữa. Cười một mình và vuốt chiếc váy trắng.

Bốn giờ phía sau chỗ trú ẩn.
Má cô giờ đang râm ran. Cô ngồi xuống giường, rồi lại đứng lên. Hai

tiếng nữa. Lạy Chúa, làm sao cô có thể chịu được? Mấy cái kim đồng hồ
chạy mới chậm làm sao. Quá chậm. Cô bồn chồn đi đi lại lại quanh phòng
vài lần, không biết phải làm gì.

Mày sẽ ổn thôi, giọng nói bảo. Chỉ hai tiếng thôi mà.
Isabella Jung gật đầu đáp lại, và binh tĩnh ngồi lại xuống giường, hối hận

Vì lần nào cũng không nghe theo nó, như đáng lẽ cô cần phải làm.

Sẽ ổn cả thôi.
Mọi chuyện sẽ ổn cả.
Cô nhắm mắt, và cố gắng hình dung chuyện đó sẽ như thế nao.
Đằng sau chỗ trú ẩn.
Chỉ trong vài tiếng nữa.
Cô gái mười lăm tuổi ngả đầu lên gối, và cô mỉm cười cẩn thận cuộn

mình để chiếc báy trắng không bị nhăn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.