CÚ SĂN ĐÊM - Trang 386

“Vậy thì cháu không nghĩ là cháu nên nói gì,” người phụ nữ trẻ nói, lại

nhìn xuống.

“Julie," Munch giục cô.
Điện thoại của ông lại rung.
"Cháu không biết,” Julie nói, nước mắt lại bắt đầu chảy.
”Kể bác nghe những gì cháu biết đi,” Munch nói, gay gắt hơn ông muốn.

“Jacob và Miriam biết nhau. Và cả hai người họ đang mất tích. Cháu có thể
hiểu được đây là thông tin quan trọng đối vói chúng ta, phải không?”

Một tiếng chuông nữa, không còn từ trong túi áo ông mà vang lên đâu đó

trong phòng.

“Vâng, nhưng cháu…” Người phụ nữ trẻ ngước nhìn ông.
“Holger,” Kim nói phía sau ông, nhưng Munch xua anh đi.
“Miriam và Jacob. Cháu biết họ đang ở đâu không?”
"Holger,” Kim lại nói, nhưng Munch phớt lờ anh.
“Cháu chỉ...”
“Munch,” Kim nói, lần này đặt tay lên vai ông.
“Cái gì?” Munch bực bội rít lên, khi Kim Kolsø đưa điện thoại của mình

cho ông.

“Holger?”
Bỗng nhiên giọng của Ludvig Grønlie vang trong tai ông.
“Cái gì?” Munch gầm lên.
“Mia,” Ludvig nói.
“Cô ấy thì sao?”
“Cô ấy tìm được họ rồi?”
”Cái gì?”
“Miriam. Và Marstrander."
“Anh đang nói cái…?”
”Chúng ta biết họ đang ở đâu?”
“Ai?”
“Holger? Anh có hiểu tôi đang nói gì không? Ta tìm được họ rồi.”
Munch đứng bật dậy. “Bằng cách nào?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.