CÚ SĂN ĐÊM - Trang 72

Munch đúng dậy bước lên trước màn hình. “OK, được, tốt lắm". Ông gãi

râu. “Đến lúc hút thuốc rồi, phải không?” ông nói, vỗ tay. “Một điếu thuốc
nhanh, vậy thôi, trước khi ta tiếp tục. Có vẻ hứa hẹn đây."

Không ai trong phòng nói gì, nhưng Gabriel có thể nhìn thấy nụ cười

thấp thoáng nơi khóe miệng Kim Kolsø: Munch là người duy nhất trong
đội hút thuốc, nên trò nghỉ giải lao này chẳng qua là vì ông mà thôi.

Munch mặc áo khoác và biến ra ngoài ban công trong khi những người

khác vẫn ở lại chỗ.

“Có hứa hẹn?” Kim Kolsø hoang mang. “Hôm nay ông ấy bị làm sao

vậy?”

Mia lại nhún vai.
“Nó…” Ludvig Grønlie bắt đầu, nhưng ngay lập tức ngậm miệng lại.
“Sao, Ludvig?” Kim hỏi, nhưng Grønlie có vẻ không sẵn lòng trả lời.
“Có lẽ Munch nên đích thân nói với chúng ta,” Ludvig lẩm bẩm.
“Cái gì?” Mia hỏi, giờ đã nổi cơn tò mò.
Ludvig do dự, rồi lôi một tờ giấy trong tập tài liệu trước mặt đẩy về phía

cô.

“Ta có danh sách một giờ trước.”
“Danh sách gì?”
“Của những thành viên và nhân viên Trại Hurumlandet.”
“Ôi, mẹ kiếp,” Mia lẩm bẩm, mắt lướt trên tờ giấy trước mặt.
“Sao vậy, có gì không ổn à?" Kim Kolsø hỏi.
“Rolf Lycke,” Mia lẩm bẩm.
“Rolf Lycke là ai?” Kim hỏi, giật tờ giấy từ tay cô.
“Bạn trai của Marianne.”
“Marianne là ai?"
“Marianne Munch," Ludvig nói khẽ.
“Vợ cũ của ông ấy?” Kim có vẻ ngạc nhiên.
“Ừ.” Ludvig Grranlie gật đầu. “Bạn trai của Marianne Munch. Rolf

Lycke. Ông ta dạy học ở đó.”

“Ôi mẹ kiếp,” Kim nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.