CÚ SĂN ĐÊM - Trang 74

CHƯƠNG

15

I

sabella Jung đứng trước gương trong phòng, lo lắng tột độ. Cô chưa bao

giờ có cảm giác này. Nó thật sự kỳ quái. Khi bác sĩ tâm lý tiến cử nơi này
mấy tháng trước, cô đã phản ứng như bình thường - sao cũng được, tôi
không quan tâm
- nhưng giờ, mọi chuyện đã khác.

Từ khi còn bé, cô luôn không ngừng ra ra vào vào các gia đình nhận

nuôi. Cô muốn được ở Fredrikstad với bố, nhưng sức khỏe ông không tốt,
nên khả năng đó nằm ngoài danh sách lựa chọn. Theo ý các trung tâm xã
hội. Cô không thấy có gì phiền hà vì ông hay uống rượu và thường xuyên
vắng nhà. Tất nhiên cô có thể tự nấu nướng? Tất nhiên cô có thể tự chuẩn
bị sách vở và đến trạm xe buýt? Nhưng không, cô phải lên phía Bắc để
sống cùng mẹ.

Mẹ cô.
Isabella rùng mình trước ý nghĩ đó.
Cô thầm chửi thề. Mụ phù thủy đó không phải một người mẹ tử tế. Họ

không thấy điều đó sao? Mẹ đáng lẽ phải quan tâm tới con cái. Nói lời hay
ý đẹp. Khen ngợi chúng. Không phải suốt ngày phàn nàn. Chỉ trích cô. Nói
rằng cô xấu xí. Rằng cô vô dụng. Rằng cô sẽ chẳng làm được gì. Bất kể cô
ngoan ngoãn thế nào ở trường, được thầy cô đánh giá tốt ra sao, dọn dẹp
phòng sạch sẽ nhường nào. Đầu tiên là một nhà, rồi nhà khác, cho đến khi
cô chạy trốn khỏi nhà thứ mười ba. Bắt xe dọc đường. Lặn lội quay về. Cô
không ngại vì bố cô lái xe khi đang say và cuối cùng phải vào tù. Cô có thể
tự chăm sóc bản thân. Nhưng không. Trung tâm xã hội lại mang cô đi một
lần nữa, và lần này cuối cùng cô phải ở một trung tâm rối loạn ăn uống tại
Oslo, vì cô đã ngừng ăn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.