CỰ TINH CHI DANH KHÍ LÔ ĐỈNH - Trang 1109

Ông đánh vỡ trầm mặc, Lạc Khâu Bạch mở mắt, cảm thấy lời này thật sự

hư thực.

“Không khổ cực, chẳng qua có đôi khi cósự cố bất ngờ, dễ dàng bị người

ta thừa cơ, tỷ như một lần ở cửa bệnh viện, có lẽ nếu con không mang theo
hài tử, cũng sẽ không bị ngài trùng hợp ‘Gặp được’như thế.”

Xa cách hữu lễ một câu bụng bồ dao găm, lão gia sắc mặt cứng đờ, một

lát sau mới chậm rãi mở miệng.

“Sự tình lần trước đích thật là ta làm ông nội làm sai, lớn tuổi rồi, dễ

dàng cực đoan, ta cũng lớn tuổi, nghe được Tiểu Phong và con có một nãi
oa oa, trong lòng kích động liền…”

Nói tới đây ông dừng một chút, khuôn mặt già nua có chút suy sụp,

“Tiểu Lạc, con hiện tại cũng làm cha mẹ cũng là trưởng bối rồi, hẳn là hiểu
được tâm tình của ta. Tiểu Phong đãhơn 30, trước kia còn có quái bệnh tùy
thời sẽ chết, đứa bé này đối với nhà của chúng ta ý vị như thế nào con
khẳng định hiểu được, cho nên… Thỉnh con tha thứ người làm ông như ta,
nhất thời hồ đồ động thủ với con và hài tử.”

Nói xong ông kịch liệt ho khan vài tiếng, trong cổ họng phát ra tiếng

vang vù vù, sắc mặt đều đỏ lên, bên cạnh người hầu bưng nước đưa đến
miệng ông, vươn tay giúp ông thuận khí.

Lão gia nhắm mắt lại, suy yếu khoát tay áo, “Ta đây đại khái sống không

được vài năm, cho nên gần đây đi ngủ sẽ mơ thấy một ít chuyện đã qua,
nghĩ đến Tiểu Phong a, còn có ba mẹ nó, đương nhiên… Để cho ta kinh
ngạc còn có con.”

Một lão nhân gia dùng giọng điệu này nói chuyện, chỉ cần không phải

đầu gỗ cũng sẽ không thờ ơ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.