về sau ta an bài cho con vài người đi, một mình cũng không phải biện pháp,
cứ như vậy con cũng tự do một chút, cũng sẽ không khổ cực như vậy.”
Lạc Khâu Bạch nhíu mày, cảm giác bất an trong lòng càng ngày càng
mãnh liệt.
Trước khinh thường giới giải trí, dùng thủ đoạn ngoan độc như vậy buộc
hắn lui vòng, hiện giờ đột nhiên đồng ý cho hắn quay phim, còn muốn giúp
hắn, lão gia rốt cuộc có chủ ý gì?
“Con thích giới giải trí những thứ màu sắc rực rỡ đó, về sau ta sẽ không
ngăn, chuyện hồ đồ trước kia ta sẽ không bao giờ làm.”
Lão gia như là hiểu được ánh mắt Lạc Khâu Bạch, nói một câu, nhìn
Đoàn Đoàn trong ngực hắn, vẻ mặt yêu thích và ngưỡng mộ.
Tiểu tử đang lui trong ngực ba ba lúc này ngửa đầu, cùng lão nhân liếc
nhau, tiếp như là nhớ tới chuyện lúc trước, sợ hãi rụt lui cổ, đem đầu lần
thứ hai tiến vào trong âu phục Lạc Khâu Bạch.
“Ngô…” Tiểu tử kia phát ra đơn âm, thoạt nhìn sợ hãi, tựa hồ là đói
bụng.
Lúc này, lão gia vứt một ánh mắt ra hiệu với người hầu, trong chốc lát
một chén cháo bốc khóiđược bưng ra, tiểu tử kia bị mùi hấp dẫn, lộ ra một
đôi mắt to, đôi mắt trông mong nhìn bát cháo, bụng nhỏ đều lộc cộc lộc cộc
kêu lên.
“Ta cho hài tử chút gì ăn, con lúc cháo còn nóng đút cho nó đi.” Lão gia
cầm chén đưa đến trước mặt Lạc Khâu Bạch, lại lấy ra nhiều sữa bột cùng
đồ chơi nhỏ, “Ta nghĩ về sau đều là người một nhà, cũng không biết hài tử
thích cái gì, kêu người tùy tiện mua chút…”