già, một người là Kỳ Phong, hiện giờ một người bệnh bất mãn, một người
bị đuổi đi, trong lúc nhất thời sản nghiệp lớn như vậy như rắn mất đầu.
Nhưng tối không xong không phải cái này, mà là nhân tâm tan rã. Lúc
bên trong Côn Luân tối rung chuyển, có mấy cổ đông muốn người duy nhất
trong Kỳ gia là Hàn Chiêu đi ra chủ trì cục diện, đề nghị này lại bị một phe
cổ đông cầm quyền cực lực phản đối vì anh ta là con riêng.
Thời gian này, Hàn Chiêu làm cổ đông lại hoàn toàn không quan tâm tồn
vong của Kỳ gia, cầm cổ phần công ty đầu tư cho 1 bộ tân điện ảnh, vừa ra
tay liền tốn hơn cả triệu, khiến mỗi đổng sự trong Côn Luân triệt để phân
liệt.
Buổi chiều hôm nay tập đoàn tài chính Côn Luân vừa mới mở đại hội cổ
đông, lại một lần nữa vì vấn đề này đã xảy ra nhiềuý kiến khác nhau.
W.e.b.T.r.u.y.e.n.O.n.l.i.n.e.c.o.m
“Tôi thật không rõ lão gia tìm trở về một đứa con riêng để làm gì, lúc đại
thiếu gia cầm quyền công ty cũng không có loạn thành như vậy.”
“Đừng nói nữa, may mắn Côn Luân tài đại khí thô, nếu không tôi thật sợ
chút cổ phầntrên tay tôi cũng không bảo đảm.”
Hai đổng sự từ trong tòa nhà đi ra, trong đó một người đi đến bãi đỗ xe,
vừa mới mở cửa xe, một chiếc xe màu đen chậm rãi tiến lại đây.
Ông ta nghi hoặc ngẩng đầu, lúc này cửa sổ xe hạ xuống, ông ta vừa nhìn
thấy khuôn mặt kia đã lắp bắp kinh hãi.
Kỳ Phong nhíu lông mày, trầm giọng mở miệng, “Triệu đổng sự, có thời
gian đi uống ly cà phê không?”
Lời của editor: Em Bạch đến giúp chồng!