Lạc Khâu Bạch cùng đại thiếu gia quan hệ tốt, tất cả mọi người biết, lúc
đại thiếu gia khó khăn, hắn bồi hơn 1000 vạn cũng muốn đổi đến Lưu
Bạch, nghĩa khí này được tối chú ý trên thương trường. Huống hồ bị Côn
Luân mạnh mẽ phong sát, hắn thành một người duy nhất kiếm tiền trong
Lưu Bạch, hiện tại đã nhập cỗ Lưu Bạch, bọn họ này đó tiểu cổ đông mở
đại hội cổ đông còn mang theo cấp dưới, đại thiếu gia tín nhiệm Lạc Khâu
Bạch, cho nên dẫn hắn tới cũng không có gì không thể nói nổi?
Lão gia không chỉ bởi vì cùng ân oán với thiếu gia lấy việc công làm
việc tư, còn đem hỏa khí tát đến trên người ngoại nhân, thật sự có chút ném
đi mặt mũi Côn Luân…
Vốn là lão gia vứt bỏ trưởng tử công tích hiển hách, giúp đỡ con riêng
chỉ biết tiêu tiền, khiến cho không ít người lên án, hiện giờ liên tiếp ác liệt
ấn tượng chồng chất, người ủng hộ ông càng thêm dao động.
Lúc này không đợi Lạc Khâu Bạch phản ứng, Kỳ Phong lại đột nhiên mở
miệng, “Ai nói em ấy là ngoại nhân?”
Kỳ lão gia đầu tiên là sửng sốt, tiếp trong đầu óc hiện lên cái gì, trong
lòng vui vẻ.
Lúc này Kỳ Phong nếu dám nói quan hệ của y cùng Lạc Khâu Bạch,
cũng không tồi, trước mặc kệ lời này nói ra có dễ nghe hay không, ông luôn
luôn tìm biện pháp che lại miệng bọn họ, nhưng trong chốc lát biểu quyết
cổ đông chắc chắn sẽ suy nghĩ một chút, một thủ trưởng đồng tính luyến ái
có đáng giá để bọn họ đi theo không.
Ai biết Kỳ Phong lại lấy ra một tập văn kiện, vẫy tay cho cấp dưới phân
cho mọi người ở đây.
“Ông nội, ngài xem cẩn thận , giấy trắng mực đen dấu tay đỏ, Lạc Khâu
Bạch hiện tại cũng là cổ đông tập đoàn tài chính Côn Luân, trong tay của
em ấy nắm6% nhiều hơn Hàn tiên sinh.”