Nghe xong lời này, toàn thân Kỳ lão gia đột nhiên lạnh như băng, máu
không thể lưu thông.
Cũng bởi vì ông nhất thời sai lầm, thiếu chút nữa Kỳ Phong sẽ chết, thậm
chí còn hại mình đến tình trạng này… Nếu không phải Lạc Khâu Bạch, nếu
không phải Lạc Khâu Bạch cứu Kỳ Phong…
Ông nức nở một tiếng, cuộc đời này chưa bao giờ bi phẫn, hối hận cơ hồ
giây tiếp theo sẽ chết đi như thế này, lúc này ông cũng không biết có khí
lực từ đâu, bị trói còn có thể nhảy lên, hung hăng đi tới phía Hàn Chiêu.
Lúc này đèn pin vung lên, điện lưu đột nhiên xông tới, ông lập tức ngã
xuống đất, giống một bộ xương không sinh khí.
Hàn Chiêu thu hồi điện côn, nhìn lão nhân, nhẹ nhàng nói, “Ông nội, trò
chơi này chúng ta chậm rãi chơi, tôi luyến tiếc ông chết lắm.”
Lời của editor: Hàn Chiêu chết dẫm mà!