Kỳ lão gia gắt gao chống thân thể, cũng biết hiện giờ chỉ có một đường
lui, Lạc Khâu Bạch “Phanh” một tiếng ngã trên mặt đất, phát ra tiếng vang
lớn.
“Lạc Khâu Bạch! Khụ khụ… Khụ! Lạc Khâu Bạch! Nói chuyện với ta,
nhúc nhích, khụ khụ… Người tới a người tới!”
Người gác đêm nhìn vào khe cửa, Lạc Khâu Bạch đã bất tỉnh nhân sự,
toàn thân run rẩy, thậm chí miệng đều toát ra vết máu…
Hai người kinh hãi, Lạc Khâu Bạch là người quan trọng của lão bản,
hiện tại đêm hôm khuya khoắt đột nhiên bị bệnh nghiêm trọng, trong tim
run run, nghĩ đến mình có khả năng không được tiền, lập tức không chút
nghi ngờ chạy vào.
Ca ca thứ nhất xông tới, cúi đầu bắt Lạc Khâu Bạch, thăm dò hơi thở của
hắn, điện quang hỏa thạch gian, Lạc Khâu Bạch tránh thoát trói buộc, nhảy
lên, một bàn tay mãnh liệt lặc trụ cổ người nọ, tiếp nhìn thấy gia cụ cũ kỹ,
mặt trên có một thỏi sắtđã rỉ sắt, không chút do dự nhắm ngay huyệt thái
dương người nọ, dùng sức đâm vào, đinh đâm sâu, tiếp toát ra máu, người
nọ đau đến muốn thét chói tai, đã bị Lạc Khâu Bạch gắt gao bụm miệng.
Đệ đệ đối diện quá sợ hãi, muốn xông lên đánh, Lạc Khâu Bạch lại đâm
vào một chút, người đau đến run run, trầm giọng khiển trách, “Nếu mày
dám động một chút hoặc là phát ra âm thanh, tao lập tức giết chết ca ca
mày!”
Người này không rõ làm sao Lạc Khâu Bạch biết bọn họ là huynh đệ,
hiện giờ thấy người này tuổi còn nhỏ, có chút bối rối, “Anh… Anh căn bản
trốn không thoát, buông anh ấy ra! Nếu không chờ người đến anh nhất định
phải chết!”
Lạc Khâu Bạch cười nhạo một tiếng, ánh mắt sắc bén, đột nhiên áp chế
thanh âm, “Tao hiện tại sẽ giết nó, nhìn xem là người đến nhanhhay tao