CỰ TINH CHI DANH KHÍ LÔ ĐỈNH - Trang 1353

“Cho nên mục tiêu của cậu là tôi? Tôi hiện tại đã ở trong này, thả người

vô tội đi.”

“Vô tội, anh nói ông ta vô tội?” Hàn Chiêu như là nghe được chê cười,

chỉ vào lão gia đang ho khan cười ha hả, “Kỳ gia các người đềulàm tôi ghê
tởm! Lúc anh cùng mẹ anh làm đại thiếu gia giàu có sung sướng, tôi theo
mẹ tôicòn phải đi ăn xin ở ven đường! Những điều này là do một tay lão
bất tử này tạo thành!”

Nói xong anh ta kéo lấy tóc lão gia, hung hăng đạp ông một cước, lão gia

thống khổ kêu lên một tiếng đau đớn, rốt cục có chút ý thức, hỗn độn trông
thấy mặt Kỳ Phong, ông đầu tiên là sửng sốt, tiếp kịch liệt ho khan một
tiếng, mãnh liệt ho một búng máu.

“Tiểu… Tiểu Phong… Tiểu Phong…”

Ông cố gắng vươn tay muốn bắt lấy, Hàn Chiêu lại phẫn hận đá một

cước, “Ông đừng giả mù sa mưa, không phải muốn anh ta cứu ông sao,
trước theo tôi cùng tính kế không phải ông sao, ha ha ha… Ông cái lão bất
tử này thật đúng là kẻ hai mặt!”

“Kỳ Phong, anh xem sắc mặt lão gia của anh đi! Họ Kỳ các người ghê

tởm như vậy đó!”

Hàn Chiêu nói không thể nghi ngờ là sát muối vào miệng vết thương,

nhớ tới lúc trước mình làm đủ loại, hiện giờ lại tha tất cả mọi người xuống
nước, ông nức nở một tiếng, rơi lệ nhìn Kỳ Phong.

Ông rất muốn nói, đừng động ta, con đi nhanh lên đi, mang Lạc Khâu

Bạch đi đi, để ta chết ở đây, nhưngông một câu cũng nói không nên lời, quỳ
rạp trên mặt đất thống khổ ho khan thở dốc.

“Đủ rồi!” Kỳ Phong gắt gao nắm chặt tay, ánh mắt đông lạnh, “Cậu nói

điều kiện đi, rốt cuộc thế nào mới nguyện ý thả người.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.