CỰ TINH CHI DANH KHÍ LÔ ĐỈNH - Trang 1400

Đường về nhà phi thường thuận lợi, thậm chí bác sĩ đều không có ngăn

trở, một lão nhân nguy kịch, liền tính ở tại trong bệnh viện cũng là chờ
chết.

Dọc theo đường đi, lão gia thủy chung không buông ra tay Lạc Khâu

Bạch cùng Kỳ Phong, ông bán nằm, nhìn thành thị ngũ thải ban lan ngoài
cửa sổ xe, nghĩ đến mình đã từng ở trong này tung hoành, lại quên nhìn
người bên cạnh, đôi khi người tổng yếu đi đến cùng đồ mạt lộ, mới có thể
phát hiện mình ngay từ đầu mình đã lựa chọn tử lộ, những thứ đã từng vứt
bỏ, đáng quý như vậy, những thứ mình chấp nhất lại không đáng một đồng.

Cô đơn kiết lập, có thể bồi ở bên cạnh ông cũng chỉ có hai hài tử này…

Người hầu biết lão gia về nhà, cố ý chuẩn bị một bàn thức ăn ngon, lão

gia rời đi bệnh viện ngược lại tinh thần tốt lênrất nhiều, thậm chí có thể
ngồi trên ghế ăn cơm, nhưng tất cả mọi người biết có lẽ đây chỉ là hồi
quang phản chiếu.

Nhà cũ Kỳ gia đã lâu không náo nhiệt như thế, lão gia run rẩy gắp đồ ăn

cho Lạc Khâu Bạch cùng Kỳ Phong, ho khan kêu bọn họ nói khi ông hôn
mê chuyện gì đã xảy ra.

Lạc Khâu Bạch bản thân là người ôn hòa thích cười, pha trò cườinhư hạ

bút thành văn, lão gia cười đến vui vẻ, đến cuối cùng đều rớt xuống nước
mắt.

Sau khi ăn xong, hai người đưa lão gia lên lầu nghỉ ngơi, đi vào phòng

ngủ, lão gia nhìn Kỳ Phong nói, “Tiểu Phong… Khụ khụ, mấy bồn hoa kia
con giúp ta đi xem đi.”

Kỳ Phong minh bạch lão gia đây là cố ý muốn chi khai y, ngẩng đầu nhìn

Lạc Khâu Bạch liếc mắt một cái, Lạc Khâu Bạch cho y một ánh mắt trấn
an, lắc lắc đầu nhìn y rời đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.