Không phải bởi vì hắn ưu tú, mà là bởi vì lý lịch của hắn thật sự rất nát,
nát đến đều nỗi đóng quảng cáo còn không được lộ diện.
Như vậy cũng bình thường, người đứng ở tầng thấp nhất trong giới giải
trí trầm luân này, khi bồi dưỡng mới có cảm giác thành tựu, anh ta thích
cảm giác tạo ra kỳ tích.
Cho nên anh ta muốn tận mắt nhìn cậu nam nhân này rốt cuộc có gay go
như thế nào, kỳ ngộ, diễn xuất thậm chí là diện mạo đều không có gì đáng
chú ý, mấu chốt muốn xem hắn có đáng giá thời gian của mình hay không,
nếu ngay cả cái này cũng không có, vậy anh ta cũng sẽ không lãng phí tinh
lực bồi dưỡng người vô năng, bất quá thực hiển nhiên, anh ta hiện tại đã
thấy được.
Chỉ dựa vào cổ họng tốt làm người ta hứng thú, Lạc Khâu Bạch đã làm
cho anh ta đánh cuộc một phen.
“Cậu ngược lại có chút thông minh. Tôi chỉ cho cậu thời gian nửa năm,
nếu cậu vẫn không một chút khởi sắc, liền lăn, Tinh Huy không nuôi kẻ ăn
không ngồi rồi.”
Lạc Khâu Bạch sửng sốt một chút, kinh hỉ mở to hai mắt, ý Trịnh Hoài
Giang là… Quyết định hướng dẫn hắn?
Hắn đứng lên cúi đầu, thần thái hào hứng, ánh mắt so với bình thường
tuấn tú hơn, tựa như ngọc trai dính bùn đất bị gió thổi bay, có chút tao nhã.
“Về sau thỉnh Trịnh lão sư chỉ giáo nhiều hơn.”
Trịnh Hoài Giang nhìn vẻ mặt của hắn âm thầm lấy làm kỳ lạ, “Ân” một
tiếng, đem hai cuốn kịch bản ném cho hắn nói, “Hiện nay trên tay của tôi
có hai cuốn kịch bản, một cái là phim thần tượng
《 Cây anh đào chi luyến
》, cậu diễn vai nam thứ 3, có thể hấp dẫn không ít người xem nhỏ tuổi,
một cái khác là tiểu thuyết võ hiệp chuyển thể thành phim truyền hình, bên