“Kỳ tiên sinh, anh có ý tứ gì, muốn tại nơi công cộng đánh người sao?”
Mạnh Lương Thần cười lạnh một tiếng, gắt gao nhìn chằm chằm Lạc
Khâu Bạch, không có chút nào nhượng bộ.
Lúc này Kỳ Phong không kiên nhẫn quay đầu lại, mặt không đổi sắc mở
miệng, “Tôi không đánh anh, bất quá là thuận tay dẹp bỏ những thứ cản
đường thôi, bất quá nếu anh muốn chặn đường, tôi cũng không ngại đâu.”
Lược hạ lời này, y liếc mắt một cái cũng không thèm nhìn, trực tiếp
khiêng Lạc Khâu Bạch đi ra cửa.
Mạnh Lương Thần sắc mặt phát cương, muốn đuổi kịp, lại bị mười mấy
vệ sĩngăn cản, hắn ta chỉ có thể trừng trừng nhìn Lạc Khâu Bạch bị nam
nhân khác mang đi, chính mình lại không có biện pháp.
Mà lúc này, Lạc Khâu Bạch bị khiêng trên bả vai biết người đến là Kỳ
Phong, rốt khống chế không được dục vọng trong thân thể, khó nhịn thở
hổn hển, thanh âm hồn xiêu phách lạc từ trong thoát ra, hắn không ngừng
run rẩy, mồ hôi chảy trên cổ Kỳ Phong, chất nhầy giữa hai chân đã theo đùi
chảy xuống dưới…
“Kỳ Phong, nóng…”
Lỗ tai Kỳ Phong bị kích thích đỏ bừng, con ngươi thâm thúy như mực,
nghe được thanh âm Lạc Khâu Bạch, y không khống chế được nhanh
chóng có phản ứng…
Lời của editor: Anh chồng đã tới!